Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị tối sầm lại, hắn đến gần Kỳ Hinh, giọng nói kinh sợ nói:
"Tôi đê tiện? Ha ha, nếu tôi thật sự đê tiện như em nói, thì đêm đó tôi nên chiếm lấy em, nhưng - tôi không nỡ!"
Nói xong, ngón tay thon dài của hắn khẽ lướt qua gò má nõn nà của Kỳ Hinh, đôi mắt lạnh lẽo có chút tình cảm dịu dàng.
Kỳ Hinh cảm thấy cả người đều lạnh buốt: "Nếu thật sự anh dám làm vậy, Đường sẽ không bỏ qua cho anh!”
“Hắn mới là kẻ đáng chết, không phải tôi, hơn nữa, Lăng Thiếu Đường đúng là có mệnh tốt, Kỳ thị các người nợ bên ngoài 200 triệu đôla mà không áp đảo được hắn, phái đi mấy tên sát thủ cũng không thể lấy mạng hắn, hôm nay chính là ngày hắn chết! Tôi không tin hắn vẫn gặp may mắn như thế!” Lăng Thiếu Nghị lạnh lùng quát.
“Cái gì? Hoá ra mấy tên sát thủ kia là do anh phái ư?” Kỳ Hinh bừng tỉnh hiểu ra, lập tức nhớ tới cảnh gặp nạn lúc đó mà chấn động lòng người.
“Đúng, là tôi phái đi, nếu không vì tên đần Tô Tử Duyệt, Lăng Thiếu Đường đã chết trong tay tôi từ lâu rồi, mà em – đã sớm là người phụ nữ của tôi rồi!” Trong đôi mắt Lăng Thiếu Nghị toả ra sự hung ác.
Kỳ Hinh liên tiếp lui về sau vài bước, sắc mặt cô trở nên nhợt nhạt: “Hoá ra – là anh giết Tử Dương?”
Lăng Thiếu Nghị thu lại sự lạnh lẽo trong mắt, khoé môi hơi nhếch lên:
“Phải, là tôi giết hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249355/quyen-13-chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.