"A - -" Lăng Thiếu Nghị đau đớn, hắn quỳ một gối trên mặt đất - - ngay sau đó, súng của Lãnh Thiên Dục đặt ngay trên trán hắn.
"Hinh Nhi, em không sao chứ?" Lăng Thiếu Đường vội vàng nâng Kỳ Hinh dậy, khẩn trương hỏi.
Kỳ Hinh rưng rưng nước mắt, liều mạng lắc đầu: "Không có việc gì, em không sao, thật tốt quá, Đường, may mà anh không bị thương!"
"Bé ngốc - -" Lăng Thiếu Đường ngẫm lại chuyện mới xảy ra cũng hơi hoảng sợ, anh ôm cô vào trong lòng, bàn tay to vỗ về lưng của cô: "Hinh Nhi, em thật sự rất tuyệt! Em làm rất khá!"
Mà ở bên kia Lăng Thiếu Nghị vẫn chưa hết kinh ngạc, hắn không nghĩ tới chỉ trong hai giây ngắn ngủi, mọi thứ đều thay đổi.
"Không có khả năng, không có khả năng - -" Hắn lẩm bẩm nói, trong mắt chứa đựng vẻ không tin. Bản thân tỉ mỉ bày ra một màn như vậy, làm sao có thể bị hủy hoại trong một khoảng thời gian ngắn như vậy?
"Bộ dáng của mày bây giờ khiến tao quá thất vọng!"
Lăng Thiếu Nghị ngước mắt tìm nơi vừa phát ra tiếng nói, ánh mắt kinh ngạc, không phòng ngự của hắn chống lại đôi con ngươi lạnh lẽo thấu xương của Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường buông Kỳ Hinh ra, anh mang theo hơi thở nguy hiểm, chậm rãi đi tới chỗ Lăng Thiếu Nghị, sau đó giơ tập văn kiện lên- - bên môi treo một nụ cười tàn nhẫn nhất, rồi sau đó, anh chậm rãi mở văn kiện ra- -
Lăng Thiếu Nghị muốn đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249343/quyen-13-chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.