Chỗ cứng rắn nhất trong lòng Lăng Thiếu Nghị bị dáng vẻ của cô dần dần hòa tan, anh nâng bàn tay lên khẽ vuốt ve gương mặt cô, sau đó chuyển đến xương quai xanh khêu gợi trên người cô.
"Yên tâm, Lôi Tu Hành sẽ không động đến cửa hàng bánh ngọt nữa !"
Âm thanh của anh trầm thấp đúng chất tự tin vốn có của Lăng gia.
"Tại sao?" Dung Thi Âm vẫn còn ngây ngốc hỏi.
Trong mắt Lăng Thiếu Nghị mang theo một nụ cười nói:
"Bởi vì anh đã thu thập được mười triệu Đài tệ và giao cho hắn ngày hôm qua!"
"À?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Thi Âm chỉ có dùng từ khiếp sợ để hình dung:
"A Nghị, anh thật sự có được mười triệu Đài tệ? Số tiền đó đều là do anh thắng được ở Ma Cao?"
Nghe nói sòng bạc chính là chỗ chiếm đoạt tiền của người ta, làm thế nào A Nghị lại lợi hại như vậy, nói thắng tiền liền thắng tiền đây?
Lăng Thiếu Nghị gật đầu một cái, nếu muốn thắng tiền ở sòng bạc rất dễ dàng, chỉ cần khí thế đủ cứng, tự nhiên vận số sẽ nương theo, chỉ là ...anh không khó để biết được, hành động thắng tiền không ngừng của mình nhất định sẽ thu hút sự chú ý của sòng bạc, nói không chừng họ đang thừa cơ để điều tra thân phận của mình.
"Nhưng...A Nghị, anh có gặp phiền toái không?"
Trên mặt Dung Thi Âm lo lắng cực kỳ, trong mắt cũng thể hiện sự quan tâm đối với anh.
"Tại sao em hỏi như thế?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249257/quyen-14-chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.