Lăng Thiếu Nghị bắt được bàn tay của cô, tỉ mỉ hôn không ngừng từ mu bàn tay dọc theo cánh tay của cô lên trên.
“Không cần như vậy!’’ Dung Thi Âm xấu hổ đỏ mặt, thu cánh tay lại.
“Không cần? Em vừa nãy cũng không nói như vậy,chẳng lẽ anh chưa thỏa mãn em sao?’’
Lăng Thiếu Nghị rất ưa thích dáng vẻ thẹn thùng này của cô.
“Anh....Anh nói cái gì vậy? A Nghị, anh thật xấu...’’Mặt của cô trong khoảnh khắc so với nắng chiều bên ngoài còn đỏ hơn.
Dù sao, cô cũng không thừa nhận, nghĩ đến mình vừa phóng đãng như thế,cô hận không tìm được cái lỗ chui vào.
“Anh rất xấu sao? Mới vừa rồi trong miệng em cũng không phải nói như vậy!’’
Ngón tay Lăng Thiếu Nghị vuốt ve bờ môi của cô,có chút sưng, nhưng lại mê người đến khác thường,thật nhanh trộm hương một cái, nhìn Dung Thi Âm cười ha hả.
Anh hỏi như thế,chẳng qua là muốn trêu chọc cô thôi.
Đáp án, anh từ trên gương mặt đỏ ửng và thân thể mềm mại của cô đã thấy được, huống chi, anh rất tự tin với năng lực của mình...
Nhìn Lăng Thiếu Nghị cười xấu xa,Dung Thi Âm biết mình lại bị anh đùa bỡn!
“Anh...’’
Nhíu nhíu mày,một ý tưởng trong đầu Dung Thi Âm lóe lên, bỗng nhiên nghĩ ra một phương pháp rất tốt.
Hài lòng, che miệng len lén cười, sau đó lật người bò lên thân thể Lăng Thiếu Nghị,đè anh dưới thân.
“Em muốn làm gì?’’
Lăng thiếu Nghị thấy động tác của cô cũng không cảm thấy sợ hãi, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249180/quyen-14-chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.