Edit: Sóc Là Ta
Phùng Lan vốn cho rằng Bạch Tuyết vô tâm nhưng chỉ một câu nói dường như hờ hững của cô ấy đã thành công làm bại lộ mối hận sâu sắc của mình đối người nhà họ Nhiếp.
Hiện giờ Phùng Lan đang có suy nghĩ "làm tổn thương cô ta cũng chẳng khác nào làm thương tổn đến Nhiếp Phong". Cô ta đang muốn dùng lời nói mạnh mẽ muốn làm đau lòng Bạch Tuyết.
Người phụ nữ này là một kẻ điên, chỉ có những kẻ điên cuồng như thế này mới làm ra loại chuyện này. Vậy mà con mình lại bị một con mụ điên này làm hại...
"Tôi thật sự không biết cô đang có thai." Phùng Lan mở mắt lạnh nhạt nói: "Hôm đó tôi chỉ muốn cho cô một bài học, chỉ muốn khiến thân thể cô thương tổn một chút để Nhiếp Phong sốt ruột khổ sở, lại không ngờ... không ngờ sẽ hại cô đến mức sinh non."
Tay Bạch Tuyết cầm tách trà hơi run, cũng không nói lời nào.
"Quả thực lúc đó Nhiếp Phong thật sự bị hoảng sợ, nhìn dáng vẻ anh ta lo lắng khổ sở, tôi thực sự cảm thấy rất thoải mái." Khoé miệng Phùng Lan nhếch lên, trong mắt cũng lóe lên ánh sáng "Anh ta thật sự đã biết được cảm giác bất lực kia..."
"Được rồi!" Bạch Tuyết lớn tiếng phá tan những lời nói ngông cuồng cũng như cảm giác vui vẻ trong lòng Phùng Lan "Hành vi của cô quả thực có thể ngang bằng với những kẻ điên cuồng biến thái. Cô hại tôi đến nông nỗi như vậy, nếu như tôi báo cảnh sátDie nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, thì cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554776/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.