"Ha ha ha!" Bạch Tuyết thoải mái cười to, tay lại không ngừng vỗ mạnh vào ghế xe.  
Trong lúc này, hai cha con nhà họ Nhiếp lại đang nghiêm mặt nghi ngờ nhìn Bạch Tuyết. 
"Ba, ba đã suy nghĩ kỹ chưa vậy? Dì này trông giống người có bệnh tâm thần, nếu ba kết hôn với dì, chẳng may dì phát bệnh thì chúng ta biết làm thế nào?" Nhiếp Học Văn chu cái miệng nhỏ nhắn nói: "Hơn nữa mẹ con còn nói, người phụ nữ này  thương thầm ba đã lâu. Nếu ba và dì kết hôn, không quá ba ngày, dì cũng sẽ......" 
"Đồ tiểu tử thúi! Tại sao không biết cảm ơn tôi mà lại còn…" Từ ghế sau chồm lên, cũng không đợi Nhiếp Phong nói gì, cô nhìn đứa nhóc không biết lễ phép này, trừng mắt to khiến hai cha con giật mình: “Nếu không phải nhờ tôi dẫn cậu thoát khỏi tay mẹ cậu thì bây giờ cậu có thể thảnh thơi ngồi nói xấu tôi sao?" 
Nhiếp Phong hé miệng cười, nhìn cảnh một lớn một nhỏ đang đấu khẩu thì cảm thấy thật vui vẻ. Anh tiếp tục chuyên tâm lái xe. 
Nhiếp Học Văn quay về phía Bạch Tuyết làm mặt quỷ với cô. 
Như lời Nhiếp Phong yêu cầu, Bạch Tuyết nhanh chóng tắt điện thoại di động, sợ Đái Kiều Nghiên gọi điện thoại quấy rầy. 
Thật là quá vui sướng, hơn nữa lại còn rất kích thích. 
Dù thế nào đi nữa, cô chắc chắn Đái Kiều Nghiên tức giận đến phát điên luôn rồi.  
Vừa nghĩ tới cảnh tượng Đái Kiều Nghiên buông bỏ vẻ ngoài kiều diễm mà trở nên tức giận muốn nổi điên thì Bạch Tuyết âm thầm cười to trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554729/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.