Không ai cảm thấy vui vẻ khi cô tham dự buổi hôn lễ này mà ngược lại họ cố tình châm chọc, chà đạp thậm chí sỉ nhục cô không tiếc lời.  
Những đồng nghiệp cũ, có người nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu không mấy thân thiện, có người lại có dáng vẻ như muốn ngồi xem kịch vui khiến Bạch Tuyết cũng cảm thấy bối rối, đứng ngồi không yên.  
Nhiếp Phong vốn không biết cô đến Bắc Kinh, mà nếu anh biết thì anh cũng sẽ không tham dự hôn lễ, cũng sẽ không ra tay “anh hùng cứu mỹ nhân”. Đơn giản vì anh cũng không muốn bị người khác coi thường mình như thế. 
Bạch Tuyết dần dần bỏ ngoài tai những lời châm chọc của các đồng nghiệp, cô thật sự không muốn nghe những lời chanh chua bẩn thỉu kia.  
Hôn lễ còn chưa bắt đầu mà chú rể lại chạy ra ngoài sảnh lớn, thậm chí đi thẳng đến bàn Bạch Tuyết đang ngồi.  
"Đến rồi kìa! Chắc Lâm Đào muốn xác nhận xem Bạch Tuyết có thực sự tới tham dự lễ cưới của anh ta không." Một đồng nghiệp cũng khá thân thiết với Lâm Đào cười hì hì nói. 
Bạch Tuyết thật sự muốn đứng lên để rời khỏi đây nhưng cô cũng không muốn lại bị chế giễu nên cố gắng nhẫn nhịn ngồi im ở đó. 
Lúc Lâm Đào nhìn thấy Bạch Tuyết, anh ta vui mừng đi nhanh đến trước mặt cô, mở miệng nói "Bạch Tuyết, em thật sự đến rồi. Cám ơn em rất nhiều." Thậm chí anh ta kích động khom lưng xuống khẽ bắt tay Bạch Tuyết. 
Bạch Tuyết rút tay về không muốn bắt tay với Lâm Đào, hơn nữa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554711/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.