Không có phiền toái nào chứ? Sau khi nghe lời nói của Nhiếp Phong, Bạch Tuyết có cảm giác anh đang có mưu tính gì đó, có lẽ là lý do khó nói. Cô chắc chắn tuyệt đối anh không muốn tái hôn.
“Muốn tái hôn?” BạchTuyết bắt chước khuôn mặt bất cần của Nhiếp Phong, chau mày cười nói,”Nếu muốn, vậy tổng giám đốc Nhiếp cứ tự tìm người khác mà tái hôn hoặclàm mẹ ghẻ cho con trai của ngài. Van xin ngài đừng tuỳ tiện hy vọng vào một người phụ nữ như tôi đây.”
Hừ! Anh ta xem cô là vắt mì sao? Mặc anh muốn vo tròn, khi dễ sao?
“Em đứng lại.” Dáng người phong độ cùng giọng nói mang đậm khí chất dũngcảm, lớn tiếng gọi cô. Nhìn lại anh, toàn thân bao quanh một cỗ khílạnh, khiến người đối diện không rét mà run.
Ai thèm nghe lời anh ta nói chứ. Bạch Tuyết lấy điện thoại di động ra, bắt đầu gọicho Tư Hoài Dương.
“A, Tiểu Bạch, sao cậu không trả lời tin nhắn của tớ.” Tư Hoài Dương vừabắt điện thoại của Bạch Tuyết, lập trách mắng cô, “Hôm nay cậu đi làm,cũng mới vừa tan ca, cậu có muốn tớ đón cậu không?”
“Không cầnđâu, tớ đi xe buýt được rồi.” Bạch Tuyết khéo léo từ chối ý tốt của TưHoài Dương, “Tư Hoài Dương, cậu nói đúng, ở thành phố Z, có nhiều côngty thích hợp hơn ở đây, không nhất định là phải đi làm ở tập đoàn PLOnày.”
Bên kia Tư Hoài Dương cầm điện thoại trầm mặc mấy giây,giọng nói tràn đầy nghi ngờ, “Tiểu Bạch, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Không có, chỉ là......” Bạch Tuyết đang tập trungnói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554685/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.