Nhớ lại bốn nămtrước, Bạch Tuyết vốn định âm thầm bỏ đi, không những muốn rời khỏiphòng này mà còn muốn rời khỏi căn biệt thự này. 
Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, cô gặp phải bạn gái của Nhiếp Phong – Đái Kiều Nghiên. 
”Ai cho cậu lại tùy tiện vào phòng của người khác?” Đái Kiều Nghiên lạnhlùng nhìn cô, trên gương mặt lộ rõ thái độ chán ghét lẫn thù địch. 
Tim Bạch Tuyết như đánh trống, “Tớ...... Tớ hơi nhức đầu nên muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi......” 
”Vậy cậu cũng không nên làm loạn, tùy tiện đi vào phòng của người khác. Cậuphải coi đây là phòng ai chứ?” Đái Kiều Nghiên tức giận hừ một tiếng.Sau đó cô nghĩ lại, dù sao đây cũng là người học chung, ở chung phòngvới mình suốt mấy năm học, cô cũng nên giữ thể diện cho cô ta “BạchTuyết, vậy cậu có thấy Nhiếp Phong hay không?” 
Nghe đến hai từ “Nhiếp Phong”, lòng Bạch Tuyết rộn ràng, tim đập nhanh như muốn rớt ra ngoài. 
Bởi vì người đàn ông kia mới vừa cùng cô mây mưa, bây giờ có lẽ anh ta đang ở trong phòng tắm! 
”Không thấy...... Tôi không nhìn thấy.” Bạch Tuyết cúi đầu thuận tay đóng cửa lại, “Tôi không khỏe, xin phép cô, tôi muốn về nhà rồi.” 
Bởi vì cha mẹ thương yêu, nên dù Bạch Tuyết không thi đậu đại học ở nơikhác cũng không có ép buộc cô mà đồng ý cho cô ở lại thành phố Z họctiếp. 
Bây giờ trở về trường học cũng không được, cô chỉ có thể về nhà mà thôi. 
Trong lòng bất an bước qua mặt Đái Kiều Nghiên, Bạch Tuyết cảm thấy dường như Đái Kiều Nhiên đang nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554671/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.