Điện thoại di động từ trong bao bật lên, giống như cá nhảy lên khỏi mặt nước. Cô nhanh chóng quăng cả ví da, dùng hai tay đón lấy điện thoại.
Điện thoại như đang trêu ngươi cô, mấy lần bay lên không trung như không muốn bị Bạch Tuyết chụp lấy. Khi cô nhìn thấy điện thoại sắp rơi xuống đất, cô hoảng sợ la lên.
“Không.” Sau khi cô từ chức, cô đến cửa hàng điện máy Trí Năng, dùng hết số tiền mình có mới mua được chiếc điện thoại này.
Điện thoại sắp chạm xuống mặt đất thì bỗng nhiên có một bàn tay to lớn chụp được nó. Nhiếp Phong tự khen tài nghệ chơi bóng đá của mình cũng không thua gì mấy năm trước.
A! Bạch Tuyết dùng mười ngón tay che mặt của mình lại. Chỉ vì không muốn nhìn thấy chiếc điện thoại vỡ nát trên mặt đất mà cô dường như không để ý đến dáng vẻ sợ hãi và khôi hài của mình lúc này.
“Cô à, . . . . . . điện thoại của cô đây.” Nhiếp Phong đưa điện thoại cho cô gái trước mặt mình. Dáng vẻ của cô ấy khiến anh cũng giật mình.
Cô từ từ kéo mười ngón tay xuống. Động tác đó khiến da thịt trên gương mặt vốn nghiêm túc của cô cũng bị biến dạng, nhìn rất giống những nhân vật hóa trang trong lễ hội halloween được diễn ra hàng năm.
Điện thoại của cô. Chắc cô lại phải tốn khoảng từ bốn ngàn đến năm ngàn nhân dân tệ mới có thể mua được chiếc mới.
Cảm ơn ông trời. Cảm ơn phật tổ Như Lai. Cảm tạ thánh Alla. Cảm tạ tất cả các thần linh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554660/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.