Trong thang máy, đi tới tầng hai, Nhiếp Phong thấy cảnh ồn ào bên dưới nên cau mày hỏi quản lý "Phía dưới có việc gì ồn ào thế?"
Quản lý vội vàng giải thích: , die,n; da.nlze.qu;ydo/nn.. "Thưa Tổng giám đốc Nhiếp, nửa tháng trước, hợp tác xã bao gồm mười xã liên kết lại đã thuê lại nơi này, muốn tổ chức đại hội xem mắt. Hôm nay chính là ngày tổ chức đại hội xem mắt đó. "
Đại hội xem mắt sao? Thuê nơi này để tổ chức đại hội xem mắt sao? Hay thật.
Nhiếp Phong khinh thường hừ lạnh, "Ở một nơi như thế này lại có thể thành công xem mắt sao? Đúng là một đám người muốn tự làm khổ mình mà."
Tốn thời gian đi đây đó để thư giãn còn hơn là đến đây xem mắt.
"Ha ha, đúng vậy ạ ." Giám đốc Hoàng cười ha hả, nói, "Dù sao những người tham gia trò chơi cũng là những người trưởng thành, tỷ lệ thành đôi có lẽ chỉ 1% nhưng họ thích thế."
Trò chơi cho người trưởng thành sao? Nhiếp Phong lắc đầu cười, xoay người bước vào thang máy.
Ngồi ở phía dưới, mặc kệ những người đàn ông tới xem mắt đang chọn tới chọn lui nhưng mắt Bạch Tuyết vẫn đang nhìn vào quả hồng trên bàn,. Cuối cùng cô thấy thích khoai tây hơn, còn quả hồng có chút vết nứt bị cô bỏ qua một cách đáng thương.
Bạch Tuyết buồn bã ngồi trên ghế, mắt nhìn ra ngoài cửa, nhìn thấy có một người đàn ông tuấn tú đang chuyện trò vui vẻ với người bên cạnh, nụ cười này không biết là thật hay giả.
Cô buồn bực đứng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554658/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.