Chương trước
Chương sau
"Cuộn phim!"

"Cuộn phim gì?" Hàn Tử Dương mặt mờ mịt nhìn Cảnh Linh.

"A, Tử Dương, không có, không có gì!" Trong đôi mắt của Cảnh Linh thoángqua một chút hoảng hốt."Tử Dương, anh tìm em có chuyện gì sao?" CÔ lậptức thay một khuôn mặt tươi cười.

"Cảnh Linh, anh dẫn em đi thử lễ phục, tối nay có bữa tiệc đính hôn!" Hàn Tử Dương cũng không rối rắm về vấn đề kia nữa.

"Cái gì?" Cảnh Linh giống như bị nện một cái không thể tin được, "Thật?"

"Thật!"

"Thật tốt quá! Vậy chúng ta nhanh đi!" Cảnh Linh vui vẻ lôi kéo Hàn Tử Dương đi ‘ Mau lên”.

‘ Mau Lên’, Cảnh Tô bị Giang Phỉ Á kéo lên phía trước lựa dạ phục, bạnthân Diêu Mộng Lan của hai cô đã trở lại, nên bọn họ định mở một bữapar¬ty nho nhỏ.

"Cảnh Tô, nhìn rất đẹp mắt, cái này!"

"Có thật không?"

"Ừ, ừ, nhìn mình xem, "

"Mình vẫn cảm thấy màu hồng thích hợp với cậu hơn!"

"Ừ, được, mình đi thay!"

"Cảnh Tô?" Hàn Tử Dương kêu.

Cô quay đầu lại thấy Cảnh Linh kéo Hàn Tử Dương đi vào trong tiệm, tâmtình vốn đang tung tăng lập tức tuột xuống! Nụ cười trên mặt không cònnữa.

"Cảnh Tô, em cũng biết tối nay là bữa tiệc đính hôn của bọnchị sao? Chị thật vui, bộ lễ phục này là em vì chị chọn sao?" Cảnh Linhbước đến kéo tay Cảnh Tô, trong đôi mắt hiện lên vẻ hài lòng. Cô chínhlà không chịu nỗi việc Cảnh Tô vui vẻ, cô lấy sự đau khổ của nó để xâydựng niềm vui cho mình!

"Chị thích thì cứ lấy, Cảnh Tô dĩ nhiênlà muốn chúc mừng chị, Cảnh Tô tin thứ gì của mình thì sẽ là của mình,dài chân cũng sẽ không chạy!" Cảnh Tô nhìn Hàn Tử Dương nói câu này!

Buổi tối hai ngày trước , Hàn Tử Dương run vai Cảnh Tô hỏi, "Cảnh Tô, conđàn bà hạ tiện này cô dám đi tìm tên đàn ông khác? CÔ dám đội nón xanhlên đầu của tôi!"

"Hàn Tử Dương, vậy lúc anh nằm trên chiếcgiường do tôi trải, cùng chị tôi lăn lộn, anh có nghĩ đến việc tôi cũngbị cắm sừng không?"

"Tôi là nam nhân, tôi làm sao cũng được, cô thì sao? CÒn tên đàn ông kia đâu? Chính là cái tên đã ôm cô đi!"

"Hàn Tử Dương, nếu như có thể quay trở lại ngày đó, tôi tình nguyện đi đường vòng!" Anh biết Cảnh Tô là đang nói lúc anh đang thô lỗ.

Cảnh Tô đi thẳng đến chỗ thay đồ.

Hàn Tử Dương cũng không tiện nói nữa, kéo Cảnh Linh đi xem lễ phục. Cảnh Tô cởi lễ phục ra, Cảnh Linh cầm chiến lợi phẩm của rời đi.

"Cảnh Tô, lễ phục của cậu!"

"Thanks, thật đúng lúc!"

"Còn khách khí như thế?"

"Tô Tô, cậu thật là hư ai!" Giang Phỉ Á nhìn Cảnh Tô cười trộm.

‘ Mau lên’ là nơi ra vào của những quý tộc nổi tiếng, nhân viên phục vịđã sớm nghe tin Cảnh Linh đến. Cho nên đã chọn sẵn một cái thích hợp với cô , mặc lên người, cô không phải rất thích giật đồ của người khác sao? Làn da của Cảnh Linh ngâm đen, nên họ chọn một bộ màu vàng nhạt , đếnnay nhất định có thể nhìn thấy một người‘ xinh đẹp ’ hoàn toàn mới rồi!

'Vạn Đình ’, nơi danh lưu tụ tập.

"Cảnh đổng, chúc mừng ngài nha!"

"Khách khí, khách khí!"

"Chúc mừng, chúc mừng!"

"Ai, mau nhìn cô dâu mới đi, thật là đẹp quá ~"

"Đúng vậy, cô dâu rất đẹp!"

Nghe những lời này, nụ cười miễn cưỡng, Cảnh Linh có chút không thoải mái,cô biết bộ lễ phục màu vàng nhạt này không thích hợp với mình , vừa rồi ở phíc sau kháng đài, Hàn Tử Dương cứ một mực tự trách mình.

Bữatiệc vui, đầy nụ cười, ít nhiều tràn đầy chúc phúc, nhưng là thật thậtgiả giả có ai biết đây? Trường hợp như vậy thật không thích hợp vớimình.

Quay đầu nhìn lại Giang Phỉ Á đang đến gần, cô ấy liền kéo cô đi, nhấc váy trở vào trong nhà.

Nhìn hành lý của mình, thật ra thì cũng không có đồ gì đáng giá cần mang đi, không hề lưu luyến, cô thừa dịp tất cả mọi người đang tham gia bữatiệc, rời khỏi Cảnh gia.

"Đi đâu?"

"Đưa mình đến khách sạn trước đi!"

"Đúng rồi, Tô Tô, điện thoại di động của cậu đâu?"

"Điện thoại di động? Đúng rồi, điện thoại di động của mình không thấy đâu nữa!"

"Đại tiểu thư của tôi ơi, bây giờ cậu mới phát hiện hả?"

"Chắc là rớt ở đâu đó rồi! Không có việc gì, dù sao, "

"Cậu xác định không có chuyện gì sao? Tô Tô, đây chính là, "

"Nha Nha, nhưng cũng đâu có tìm về được!" Trong mắt Cảnh Tô không muốn. Điện thoại di động là quà bà nội tặng cô trước khi qua đời, là vật mà côthích nhất.

Trong mắt Cảnh Tô đầy nước mắt, cô không phải là đứa nhỏ nhà họ Cảnh, nhưng người duy nhất coi nàng là đứa trẻ của nhàhọ Cảnh thì chỉ có mình bà. Cô không biết trước khi lâm chung bà đã nói gì với cha, làm cho ông thay đổi cái nhìn với mình lớn đến hư vậy.

Cha trước đó luôn lạnh lùng với chị thì bây giờ ngược lại đem hết sảnnghiệp cho chị quản lý, thậm chí lúc học lớp mười hai còn bất ngờ đemCảnh Linh sang nước ngoài du học, khi trở về thì đưa Cảnh Linh đến CảnhThái Lam làm.

"Tô Tô, mình nghi ngờ có người lượm được điện thoại của cậu!" Giang Phỉ Á không biết vì sao lại chợt lóe lên gương mặt củaTư Mộ Thần.

"Nha Nha, cậu biết?"

"Chính là trực giác! Ai,đúng rồi, điện thoại của cậu vẫn có thể liên lạc được, nếu có người nhặt được, chúng ta dùng tiền đổi lại!"

"Ý hay!" Cảnh Tô cầm điện thoại di động lên gọi vào điện thoại của cô.

Khải Việt, Tư Mộ Thần nhận được điện thoại của Lục Phạm.

"Lão đại, đại tẩu đi rồi!"

Tư Mộ Thần vừa lúc nghịch điện thoại di động trong tay, không biết đang suy tư việc gì.

"Nha Nha, chúng ta đi uống một chén đi!" Cảnh Tô ít khi đề nghị như vậy.

Nhưng Giang Phỉ Á lại nổi nóng rồi, "Tô Tô, vì cái tên cặn bã đó, mà cậu phải đi uống rượu?"

"Nha Nha, cậu nghĩ nhiều rồi, mình chỉ muốn thư giản một chút, cuối cùng cũng đã rời khỏi căn nhà đó, cũng nên đi ăn mừng chứ!"

"Tô Tô, cậu làm mình sợ muốn chết!"

"Được rồi! Đi đi, chỉ là ăn mừng thôi!"

Trước từng có dạy dỗ, tự nhiên sẽ không đi đến bar, ‘ Lam Nguyệt ’ là nơi tụ tập của các cô gái, cấm tất cả đàn ông bước vào.

Hai cô gái say khướt uống đến tận hai giờ sáng, mới vừa bước ra khỏi ‘ Lam Nguyệt ’, họ liền bị kéo lên xe.

------ lời Tác Giả ------

Thân gửi cả nhà, chương sau có cảnh “đùa giởn trên giường” ~ mong đợi quá ~ ta là người xấu ~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.