"Cô nhóc, đi đâu vậy?" Tư Mộ Thần dán vào lỗ tai của cô, nhỏ giọng hỏi.
"Tôi, Tư Mộ Thần!" Cô muốn trả lời, nhưng ngửi thấy mùi máu tươi trên người anh, cô nhanh chóng hỏi, chuyện công việc có thể từ từ nói.
"Hả?"
"Anh bị thương?"
"Không cần đổi chủ đề, mau trả lời tôi!"
"Chúng ta trở về nói, được không?" Nguyên nhân không phải cái gì khác mà là cô cảm thấy có chất lỏng nóng bỏng nhỏ giọt trên mặt cô làm cô đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
"Ừ, cô nhóc, nếu dám nói láo thì xem tôi có nhốt cô ở trong nhà hay không? Tôi muốn đem cô..."
"Chớ nói chuyện, chúng ta đi vào trước!" Cảnh Tô ngăn không để người đàn ông lải nhải.
Cho đến khi cô mở cửa, đỡ Tư Mộ Thần đến ghế sa lon, Tư Mộ Thần rầm rầm ngã xuống, tất cả lực chống đỡ của anh đều tan rã toàn bộ. Nhưng đôi tay dính đầy máu tươi vẫn nắm thật chặt tay cô, ngay cả ngất đi cũng không muốn buông tay.
Cảnh Tô nhìn mặt của anh thì lộ vẻ xúc động, cô không phải người vô tình, có điều cô không muốn tin tưởng tất cả thứ trên thế giới này đối đãi với cô đều không cần trả giá cao, nếu mình không chấp nhận được cái giá này, như vậy mình tình nguyện lẩn tránh. Tư Mộ Thần, rốt cuộc anh là một người như thế nào, rốt cuộc giữa chúng ta từng có giao thiệp gì?
Cô dùng một cái tay khác dùng sức cạy mở bàn tay kia ra, đi vào phòng tắm lấy khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285411/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.