“Điều kiện gì?”. Cảnh Tô trừng mắt nhìn.
“Hôn anh một cái!”.
“Mặc kệ!”.
“Em đừng quên em đã nói, chỉ cần anh tỉnh lại thì em sẽ hôn anh một cái, anh có nhân chứng, để anh gọi bọn họ đến!”. Anh làm bộ cầm điện thoạilên.
“Tư Mộ Thần, anh là tên vô lại, tôi hôn!”. Tính khí của Cảnh Tô cũng bị Tư Mộ Thần bức ra.
Tư Mộ Thần nhìn cô nổi trận lôi đình, cảm thấy cô thật đáng yêu. Ở trước mặt anh, cô không cần làm nhị tiểu thư nhà họ Cảnh?
“Cô bé, em mau hôn!”. Em phải nhanh!
“Đợi một chút sẽ chết sao!”. Cảnh Tô nói xong thì nhanh chóng che miệnglại, trời ạ, cô nói cái gì đó? Cô không phải là Y Y miệng ở ngoài, trước kia cô còn luôn nói cô ấy. Lỗ tai nhỏ của cô đỏ bừng.
“Cô bé, em đang nghĩ chuyện xấu gì sao?”. Thừa dịp cô ngây người, Tư Mộ Thần đã đứng ở phía sau người cô rồi.
Cảnh Tô thẹn quá hóa giận một tay đẩy Tư Mộ Thần ngã xuống đất, ghé vàottreen người anh, hôn lên bờ môi anh một cái. Sau đó cầm lấy túi đithẳng không quay đầu lại.
“Cô bé, chìa khóa xe!”.
Cảnh Tô vừa mới đi tới cửa, bất đắc dĩ quay lại, đưa lưng về phía Tư Mộ Thần, nắm chìa khóa rồi đóng sầm cửa lại.
Tư Mộ Thần bất đắc dĩ, chật vật bò từ đất lên, xem ra anh phải thay băng rồi.
Đi đến gara, Cảnh Tô sờ sờ môi mình, vỗ vỗ tay lái.
Cảnh Tô ơi, Cảnh Tô, người ta bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285399/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.