"Cho đi!" Thật lâu sau: "Cho đi đi!"
"Lão đại, lão đại!" Thật xa đã nghe thấy tiếng gọi của Lục Phạm, Tư Mộ Thần lập tức bày ra mặt thối.
"Các anh em, Lục Hán Tam tôi đã quay về rồi !" Lục Phạm nhìn về phía người vừa đứng đó, nói ra một câu cực kỳ phấn khởi.
"Thằng nhóc nhà cậu, quay về chịu phạt sao?" Ánh mắt của Tư Mộ Thầnchính là một con dao sắc bén, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng củaLục Phạm.
"Chị dâu, chị phải làm chủ cho tôi!" Lục Phạm quay lại sau lưng lớntiếng gào thét, chẳng được bao lâu, một người nữa xuất hiện ở trước mặtbọn họ.
Một bộ quân trang màu xanh lá cây, một chiếc dây nịt thắt lưng, một đôiủng quân nhân cổ cao màu đen, tóc cột cao thành một đuôi ngựa. Cô nhóccủa anh, đang cắn răng nghiến lợi nhìn anh.
"A Tuấn, cậu hãy nhéo tôi một cái đi, xem thử tôi có thấy đau không?"Sắc mặt Đường Tuấn cứng đờ: "Quên đi, vẫn là anh tự nhéo mình đi!" Đường Tuấn yên lặng xoay người, sau đó đạp mạnh Tư Mộ Thần một cái.
Thân thể Tư Mộ Thần bổ nhào về phía trước, lao về phía Cảnh Tô. Cảnh Tôvội vàng đỡ lấy anh. Hai người bốn mắt đối diện nhau, khuôn mặt Cảnh Tôkhẽ ửng đỏ, cảnh đẹp như vậy thật là không muốn chia sẻ với người khác.Tư Mộ Thần quay đầu lại, cực kỳ ảo não: "Nhìn cái gì vậy, tất cả đềugiải tán ngay cho tôi!"
"Hai người các cậu, đợi tôi quay lại tìm các cậu tính sổ sau!"
"Còn em thì sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285376/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.