“Cám ơn anh, cám ơn anh, Tư Thiếu tướng, anh thật là một anh hùng!” Chị K nói xong phong tình vạn chủngdính thân thể chặt vào trên người hai binh lính giữ cô ta, thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình, khiên cho hai binh lính kia thiếu chút ói ra.
Sau khi đặt người đàn bà này xuống đất, bọn họ lập tức muốn quay đầu chạy.
“Trở lại, ai cho các cậu đi? Còn không trói lại?” Thật ra thì Tư Mộ Thần cũng không muốn gây khó khăn cho bọn họ, nhưng nghe nói, là nghe nói,chính tai anh nghe được bọn họ nói xấu Cảnh Tô, sau đó bi kịch bị phântới phòng tối. Từ đó, bọn họ cũng không dám nói điều gì nữa.
“Ai ai, các anh làm gì vậy? Tư Thiếu tướng, không phải là anh muốn thảtôi ra khỏi hay sao?” Cô ta sốt ruột, nhìn tình thế này, tình thế nàythật không đúng!
“Ai nói để cho cô rời khỏi?” ANh vuốt vuốt phi tiêu trong tay, đã lâukhông chơi, không biết hiện tại tay nghề như thế nào: “Tôi chỉ muốn tìmmột cái bia người sống!”
Nghe được lời này, mặt cô ta xám như tro tàn, cô ta không ngừng lặp lại tại sao tại sao.
“Muốn biết?” Trong khi nói chuyện, một chiếc phi tiêu xuất hiện trên mặt gỗ đang trói cô ta. Cô ta bị sợ đến mặt xám như tro tàn, phía dưới hình như có chất lỏng gì đó chảy ra. Tư Mộ Thần nhìn thấy một màn này cườiha ha, người đàn bà này cũng chỉ là hạng rắn chuột.
Người đàn bà kia quẫn bách muốn tìm một cái lỗ chui xuống, đã không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285361/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.