"Không biết!" Cảnh Tô buồn bực, nhìn Lục Pham, sao Tư Mộ Thần lại có thể vui vẻ như vậy chứ?
"Ha ha, anh dám khẳng định sau khi Lục Phạm trở về sẽ vui vẻ không ngớt" lúc Tư Mộ Thần nói lời này, trong lòng Giang Phỉ Á không biết vì saolại kỳ quái như vậy, trái tim không ngừng đập thình thịch.
"Được rồi, anh đó nhanh đi nấu cơm đi, em và Nha Nha đói bụng rồi!" Cảnh Tô đẩy Tư Mộ Thần vào phòng bếp.
"Cô bé, là chính em nói hôm nay muốn xuống bếp, mà hôm nay anh phải đếnquân khu một chuyến, cha đã ra lệnh rồi" Tư Mộ Thần bất đắc dĩ, cha đãlên tiếng, làm sao anh có hề kháng cự được.
"Vậy anh qua đó sớm một chút đi!" Cảnh Tô sửa soạn quần áo cho anh tamột chút, đem cổ áo sơ mi chỉnh lại, vuốt lên những nếp nhăn kia.
Tư Mộ Thần cúi người, ấn nhẹ lên trán cô một cái, ánh mắt Giang Phỉ Á mê man khi nhìn thấy nụ cười của Cảnh Tô.
Cho tới bây giờ cô cũng chưa nghĩ đến Cảnh Tô lại có nụ cười mê ngườinhư vậy, trước đi khi ở chung với Hàn Tử Dương cô ấy cũng không có nụcười này. Nhìn Tư Mộ Thần và Cảnh Tô, bọn họ như một đôi vợ chồng lâunăm, cái gì cũng thuận theo tự nhiên.
"Trên đường cẩn thận một chút." Cảnh Tô khoác thêm áo khoác cho anh, đưa mắt nhìn anh ra cửa.
Giang Phỉ Á đến bên cạnh Cảnh Tô, tựa vào vai cô, tầm mắt của các cô đều nhìn Tư Mộ Thần lái xe rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285337/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.