Editor: Nguyên Nguyên
"Aizzz, gạt con cũng vô dụng, dù sao bâygiờ chúng ta cũng tìm được Cảnh Tô, bệnh của con cũng cứu được, con bịbệnh ung thư máu."
"Hô, làm con sợ muốn chết, là bệnh ung thư máu thôi mà, nhà chúng ta có tiền như vậy, thế nào cũng sẽ tìm được ngườihiến tủy cho con!" Quét sạch lo lắng mấy ngày qua, không phải là bệnhung thư máu thôi sao? Chỉ cần tìm được người giống tủy là tốt.
"Ừ, hiện đại đã tìm được Cảnh Tô, chúng ta không sợ nữa!"
"Mẹ, sao phải muốn tủy của Cảnh Tô? con không muốn nhìn thấy Cảnh Tô, cũng không muốn thiếu nợ nó cái gì!"
"Máu của con là RH âm tính, người thường không thể cho được, phải tìm đượcngười có loại máu giống vậy như mò kim đáy biển! Vì vậy nhất định phảilà Cảnh Tô!"
"Mẹ, nếu Cảnh Tô trở lại ba sẽ không thương con,hiện tại ba ở trước mặt con nhắc đến Cảnh Tô, con thấy nếu Cảnh Tô trởlại sớm muộn gì ba cũng sẽ đem Cảnh Thái Lam giao lại cho Cảnh Tô!"
"Con yên tâm, chỉ cần mẹ còn sống một ngày, mẹ sẽ không để cho con ở chức cao nhất trong Cảnh Thái Lam ngã xuống đâu!"
"Chức cao? Mẹ, người cho rằng lão già sẽ để cho con ngồi lên chức cao đó sao? Chức cao trong mắt các người, chẳng qua chỉ là một cái vỏ rỗng không có quyền lực thật sự!" Cảnh Linh giễu cợt nói chức vụ cao đó.
"Mẹ,ba vốn không tin con, trong mắt người khác ông ta coi trọng một đứa congái, thật ra con không phải!" Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285333/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.