"Cô dám đánh tôi?" Thẩm Xuân Linh lộ ra ánh mắt hung ác, thuận thế muốn trả lại cô một bạt tai.
Hơi sức của Cảnh Tô quá lớn, lại ở trong quân đội một thời gian, trước lúc 18 tuổi đã chịu phạt huấn luyện quân sự, tóm lấy tay bà ta chuẩn xác, đẩy bà ta ngã trên mặt đất. "Xem như không giả bộ rồi, bà hạ thuốc gì cho cha tôi?"
"Tôi có thể hạ thuốc gì cho ông ấy, ông ấy là chồng tôi!" Thẩm Xuân Linh hùng hổ, "Cô là đứa con gái mới vừa về nhà mấy ngày mà Thái Sinh lại xảy ra chuyện, tôi còn muốn hỏi cô đã làm gì với chồng tôi, làm chuyện gì với cha cô! Chẳng lẽ cô đã không kịp chờ đợi muốn mưu hại ông ấy, sau đó cướp lấy gia sản?"
"Đúng vậy, Cảnh Tô, trong lòng em có rắp tâm gì?" Cảnh Linh tiến lên dìu Thẩm Xuân Linh, gương mặt kiêu ngạo.
"Cô là cái thá gì?"
"Tôi là cái thá gì? Tôi cho em biết tôi là chị em, chị gái em!" Cảnh Linh còn chưa hết bệnh, có lẽ là bởi vì tìm được tủy thích hợp, nên thoạt nhìn tinh thần khá tốt, cho nên hiện tại như là một con gà trống kiêu ngạo.
"Tôi nhớ tuổi Cảnh Linh con nhỏ hơn tôi một tuổi, làm chị hờ nhiều năm như vậy, còn chưa đủ à, cô là người nhà họ Cảnh ư?" Bây giờ Cảnh Tô đang ở trạng thái người thiện bị người lấn, ngựa thiện bị người cưỡi.
Bây giờ nhà họ Cảnh có lang có hổ, cho nên hiện tại cô vừa phải đánh lang lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285329/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.