*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Như Tuệ, chúng ta có con rồi! Anh không biết khi em nhớ lại tất cả, em có còn ở bên anh hay mang đứa bé này rời xa anh mãi mãi. Nếu em hận anh, căm ghét anh thì cũng không sao chỉ vì tất cả lỗi lầm đều là do anh gây ra. Anh không muốn giấu em về quá khứ của hai chúng ta, nhưng anh không đủ dũng khí để nói ra tất cả, chỉ vì anh sợ, sợ mất em, sợ em không cho anh cơ hội để bù đắp cho em. Hàng ngày, anh đều sống trong nỗi sợ hãi mất em, nhưng có thể trách ai ngoài anh, vì anh quá ngu muội nên đây, chắc là hình phạt của ông trời giành cho anh. "
Trong căn phòng bệnh thuộc loại cao cấp, một người đàn ông với khuôn mặt thanh tú cùng đôi mắt thể hiện rõ sự sợ hãi nhưng cũng lộ lên tia vui mừng đang chằm chằm ngắm nhìn người con gái đang nằm trên chiếc giường bệnh kia, đó không ai khác là hắn- Lâm Hạ Vũ và người con gái kia là cô- Lạc Như Tuệ.
Hắn ngồi bên cạnh cô, cánh tay vuốt ve trên khuôn mặt trái xoan của cô, miệng không ngừng nói ra những lời nói thật lòng của mình mà bấy lâu nay hắn không dám nói để giờ chỉ có thể nhân lúc cô đang say giấc mới dám nói ra.
" Um..... "
" Như Tuệ, em tỉnh rồi! Em có bị đau ở đâu không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tha-thu-cho-anh-duoc-khong-2/2215034/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.