Sáng hôm sau, Băng Tâm thay đồ, chải tóc xong thì ra ngoài. Cô lại tiếp tục công việc thường làm ở vườn hoa. Miệng ngâm nga vài câu hát.
- Băng Tâm, hôm nay có việc gì mà vui thế??( Mấy người làm vườn cười hỏi cô)
- Dạ... không có gì ạ.
- Có phải Lão đại đã về nên vui vẻ không?
- Không phải ạ... không phải đâu....
- Ha ha ha...
Cô ngượng đỏ cả mặt, cười cười rồi tiếp tục tưới đám hoa hồng.
Trên thư phòng tầng 5....
Hàn Thiên đang đứng bên cửa sổ to, tay cầm tách cafe nóng, nhìn xuống vườn hoa, miệng khẽ vẽ ra một nét cười như có như không.
- Lão đại .
Hắc Long bước vào đi lại cạnh Hàn Thiên, mắt cũng nhìn xuống vườn. Lúc này, Băng Tâm đã xong việc, đang nghịch với nước. Nụ cười không ngớt trên môi khiến người nào đó khẽ động tâm.
Hàn Thiên và Hắc Long thong thả đi xuống phòng ăn cô lúc này đang loay hoay xếp chén dĩa. Thấy hai người đi đến, cô mỉm cười cúi chào.
- Lão đại... mời dùng bữa sáng...
Ba người Hắc Minh cũng bước vào. Hải Quân hơi ngạc nhiên trước hành động của cô. Hắc Minh và Cẩn Y thì đã quen nên chỉ cười cười.
- Em cũng ngồi xuống luôn đi.
- Không... như vậy là không được. (Cô đã nghe dì làm bếp nói rằng bàn ăn này chỉ có Lão đại, Lão nhị và nhân vật có vai vế trong Đoan Mộc gia)
Bốn người Hắc Long thầm kêu trời, cô dám kháng lệnh Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797898/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.