Sáng hôm sau.... do cô ngủ rất ngon nên tâm trạng khá là tốt. Cô nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân rồi xuống lầu.
- Lão đại...( Cô vui vẻ gọi anh rồi ngồi xuống chỗ.)
- Hôm nay tâm trạng tốt thế cơ à? (Anh hỏi, nhàn nhã nhấp ngụm trà rồi nói tiếp):
- Được ôm ngủ rất ngon sao?
Phụt.... Hắc Minh và Hải Quân mém phun đồ ăn trong miệng ra. Hắc Long và Cẩn Y vẫn thản nhiên, tuy vậy khóe miệng vẫn co giật nhè nhẹ.
- Khụ khụ..... ( Cô bị sặc rồi... thở không thông rồi Cẩn Y vội lấy cho cô ly nước rồi vỗ lưng cho cô.)
Dần lấy lại hơi thở đều đặn, cô ném cho anh một cái liếc.
- Tôi nói oan cho em? Là ai bám chặt lên người tôi suốt đêm không buông?
Đám người Hắc Minh nhịn cười đến đỏ cả mặt, cô thầm mắng bọn họ chết tiệt.
- Tôi.... (Cô không biết nói gì nữa. Bản thân tự biết cô có thói quen khi ngủ là luôn rút vào nơi nào có hơi ấm, nên việc bu bám người anh là rất có khả năng.)
- Nhưng không sao... da thịt cô rất mềm và thơm (Anh lại phun ra một câu khiến cho cô muốn chui tọt vào góc tường mà chọt kiến cho rồi. À khoan.. sao nói cô giống món ăn vậy??)
-...... (Cô không muốn nói gì nữa... Bọn người kia cười muốn té ghế luôn rồi kìa... còn mặt cô bây giờ chỉ có thể liên tưởng đến hình ảnh.... tôm luộc.)
Bữa sáng đáng ghét cũng trôi qua. Cô theo mọi người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797888/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.