Từ lúc Đoan Mộc gia bước vào căn phòng hội nghị này, ánh mắt Lương Hạo trong phòng quan sát camera đã dán lên người cô gái đi sau Đoan Mộc Hàn Thiên. Anh không ngờ là gặp lại cô trong hoàn cảnh này. Tuy nhiên, anh vẫn chưa chắc chắn cô gái đó có phải Rose của anh hay không nên đã để Bùi Thành tìm cách thử cô ấy... Nhưng khi cô lên tiếng, dù chỉ là một tiếng "tôi" nhưng ngay khoảnh khắc đó.... bao nhiêu yêu thương bao nhiêu nỗi nhớ liền theo thanh âm quen thuộc đó ùa về, anh chắc chắn cô chính là Rose, người anh yêu nhất. Sau đó, không tự chủ liền chạy đến căn phòng đó để gặp cô. Nhưng lí trí vẫn còn, anh biết cô là người của Đoan Mộc Hàn Thiên, nên đành kìm nén cảm xúc của mình, bày ra bộ mặt bình thản đi vào phòng. Nhưng đến phút cuối vẫn nắm chặt cơ hội gặp lại cô.
Buổi tối hôm đó....
- Thật không đi sao?
- Vâng.... hôm nay tôi hơi mệt... không muốn đi đâu cả...
Băng Tâm cẩn thận chỉnh sửa áo vest trên người Hàn Thiên, bày ra bộ mặt mệt mỏi chân thật để qua mắt anh.
- Ừ.... vậy nghỉ ngơi cho tốt... mai về...
Anh khẽ vuốt đầu cô, nở nụ cười như có như không rồi xoay người đi ra khỏi phòng. Anh đi dự tiệc do Bùi Thành tổ chức để tiếp đón anh.
Anh đi rồi cô cũng chuẩn bị một vài thứ cần thiết để thoát khỏi một đám người canh gác bên ngoài. Đã 7h tối, cô trốn đi và phải quay về trước 10h.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797882/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.