Lão đại.... người đã trốn...(Hắc Long vừa thấy xe của Hàn Thiên liền chạy lại báo cáo. Lúc này cuộc đua đã kết thúc nên nơi đây liền trở nên vắng vẻ.)
Anh nghiêm mặt nhìn bọn họ. Hắc Long càng cúi gằm mặt.
- Một người phụ nữ mà quản không xong....
- Lão đại thứ tội.... Lưu Mẫn Hoa chuốc thuốc mê tất cả mười người chúng ta phái theo dõi cô ta... Cẩn Y còn bị cô ta đánh bị thương.
- Hừ... chỉ trong vài năm mà thân thủ được như vậy...
Anh chợt nhớ ra gì đó, liền cúi vào xe, đỡ Băng Tâm ra.
- Băng Tâm...(Hắc Long kinh ngạc nhìn cô rồi cười cười nói tiếp: ) Hèn gì có thể đuổi theo xe của Lão đại... còn tưởng thần thánh phương nào....
- Hì... Quá khen... quá khen....
- Cô ấy bị thương.... đưa đi chữa trị đi.
- Vâng... lão đại..
Hắc Long phân phó người lo cho cô xong liền có một người đi vào báo tin:
- Lão đại... người Ngô gia đến tìm...
Chưa dứt lời đã thấy Lương Hạo dẫn theo vài người đi vào. Mắt anh ta lướt qua Hàn Thiên rồi chuyển sang người Băng Tâm.
- Băng Tâm... Em bị thương?
- Em... em không sao...(Cô né vòng tay anh, lùi về sau hai bước. Hàn Thiên bước tới, một tay ôm cô vào lòng.
Lương Hạo thở dài một tiếng rồi nói:
- Chuyện của Lưu Mẫn Hoa.... tôi đã nghe nói... Lương gia tôi khó tránh liên lụy...
A Nhất - Thân cận của Lương Hạo thấy người Đoan Mộc gia vẫn còn nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797875/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.