Cô ngồi trước bàn trang điểm, nhìn những vết cào trên cổ đã mờ bớt đi trong gương, cô thở dài một tiếng, lấy ra một hộp thuốc trị sẹo rồi bôi lên.
- Tuyệt đối không bao giờ tự làm tổn thương mình nữa... Bây giờ, nhiệm vụ của em là ở bên cạnh anh... yêu anh... đồng thời phụ anh một tay bảo vệ hoàn hảo thân thể tính mạng này....rõ chưa!
Lời cảnh cáo kiêm mệnh lệnh của anh vào đêm qua bỗng vang lên trong đầu khiến cho cô không kìm được mà bật cười hạnh phúc.
- Đoan Mộc phu nhân à... em đang biến mình thành cô ngốc kìa (Lời nói châm biếm đầy ý cười của ai đó vang lên.)
- Áhh...(Cô bị anh làm cho giật mình, mém chút nữa té khỏi ghế. Phản ứng mạnh dữ.)
Chợt.... cô ngẩn ra, chớp chớp mắt nhìn anh...
- Anh.... vừa gọi em... là gì?
Anh nhìn cô, thở dài một cái. Cô đang nghĩ cái gì mà cười ngây ngốc đến nỗi anh vào cũng không biết, anh nói gì cũng không hay.
- Tự mà nhớ đi (Anh nhướng mắt khiêu khích cô, rồi chậm rãi đi lại ngồi xuống giường bên cạnh cô. Lấy hộp thuốc từ tay cô, nhẹ nhàng thoa lên cổ, cổ tay và cổ chân của cô.)
- Em tự làm được.
- Ngồi yên....
- Nhưng...
Ôi... Lão đại cao cao tại thượng lạnh lùng vô tình của Hắc đạo lại ngồi thoa thuốc cho cô, người phục anh mà biết được chắc ngất vì kinh ngạc còn kẻ thù của anh thì chắc cười đến rụng răng mất.
- Lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797849/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.