Mất một buổi sáng để dọn dẹp đồ đạc, 3h chiều, tài xế đưa họ ra sân bay. Đúng 5h, chiếc máy bay từ từ cất cánh lên bầu trời cao.....
Tạm biệt New York phồn hoa, hẹn ngày trở lại...
20h sau, họ có mặt tại sân bay quốc tế Nội Bài sau đó đi taxi về nhà.
Về đến Hà Nội đã là 1h sáng, thành phố im ắng ít người qua lại. Vương Quỳnh Trang và em trai đang ở trong phòng, lại nghe thấy tiếng chuông cửa. Cô nửa tỉnh nửa mê đi xuống nhà, mắt nhắm mắt mở cầm thìa khóa ra mở cửa.
Vương Quỳnh Trang ngái ngủ hỏi người trước mặt vừa mở cửa, cô hiện giờ chưa biết ba mẹ mình đã về.
- “ Ai đấy ạ ”
- “ Tỉnh ngủ chưa hả con? ”
- “ Dạ, con? ” Vương Quỳnh Trang nghe giọng nói này thì tỉnh ngủ luôn, mở toang cánh cửa
- “ Ba mẹ về rồi, bà ngoại cũng về rồi luôn. ”
- “ Dù có buồn ngủ nhưng phải tỉnh táo để nhìn xem người trước mặt mình là ai, nếu là kẻ trộm thì phải làm sao? ” Vương Kiên
- “ Dạ ba, con nhớ rồi, cũng tại con buồn ngủ quá. ” Vương Quỳnh Trang
- “ Vào nhà thôi, đưa thìa khóa cho ba. ”
Vương Kiên lấy thìa khóa từ tay Vương Quỳnh Trang, anh khoá cửa lại.
- “ Em đáng yêu quá trời, xinh nha mẹ. ” Vương Quỳnh Trang hớn hở nói
- “ Trang, đi ngủ đi con. Mai còn phải đi học, thân là lớp trưởng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560498/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.