Hôm đó, người của Vương Kiên nói Vương Quốc Đạt đã tìm thấy và đưa Lâm Doãn Khanh về Vương Gia. Anh chỉ lo sợ, mẹ anh sống ở đó có ổn không?
........
Thoáng chốc đã đến năm mới, ngày Tết Nguyên Đán ở Việt Nam trăm hoa khoe sắc.
Hôm nay là 30 Tết, Tất Niên cuối năm, là bữa cơm cuối năm tạm biệt năm cũ và bước sang năm mới.
Năm mới đến, gia đình hạnh phúc sum vầy. Tính đến nay đã bảy năm, bảy năm này không có cái Tết trọn vẹn đối với Trần Thanh Ngọc và Chu Thanh Nga.
Buổi chiều hôm đó, Vương Kiên cùng với Trần Thanh Ngọc và Chu Thanh Nga đi đến ngôi mộ của ba cô - Trần Huy Hoàng.
Bãi cỏ xanh mướt, ngôi mộ của ba cô đặt xung quanh. Chu Thanh Nga đặt bó hoa cúc trắng xuống, cắt tỉa rồi cắm vào bình. Bà đặt đĩa hoa quả rồi thắp hương cho ông, khom lưng ngồi xuống lau đi những vết bụi bẩn trên ngôi mộ.
Trần Thanh Ngọc mang thai cũng đã được ba tháng, cô từ từ ngồi xuống bên cạnh Chu Thanh Nga, Vương Kiên cũng ngồi xuống theo cô.
- “ Bố nó à, ông thấy không. Con gái chúng ta giờ đây đã kết hôn rồi, vợ chồng nó sống rất hạnh phúc. Thanh Ngọc đã có con trai và đang mang thai rồi, ông có vui không? Ông ở dưới đó hãy an nghỉ, tôi sẽ thay ông chăm sóc con gái và cháu ngoại của chúng ta. ” Chu Thanh Nga khuôn mặt hiền từ, u buồn nhìn vào bia mộ, nói với Trần Huy Hoàng
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560432/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.