Vương Quỳnh Trang cho Vương Nghiêm ăn sáng sau đó cô dọn dẹp, hai chị em ngồi chơi với nhau ở phòng khách.
7h Trần Thanh Ngọc mới ngủ dậy nhưng khi ngủ dậy thì không thấy Vương Kiên đâu, có lẽ anh đã rời giường từ rất lâu rồi, không còn cảm nhận được hơi ấm còn lại nữa. Cô đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi đi xuống nhà.
Trần Thanh Ngọc bị rồi quật chủ yếu ở lưng và chân, cô đang mặc quần dài nên con cô cũng nhìn thấy.
Trần Thanh Ngọc vừa xuống nhà, Vương Nghiêm đã chạy oà về phía cô. Trần Thanh Ngọc bế con trai mình lên.
- “ Con sao vậy nè? Sao lại khóc. ” Vương Nghiêm được mẹ bế thì oà khóc
- “ Ba đánh mẹ có đau lắm không? Tiểu Nghiêm sợ lắm. ”
- “ Mẹ không sao rồi, ba không có làm gì mẹ hết. Có con nhện đi vào nên mẹ mới hét lên và mẹ được ba con bế như mẹ bế con nè. ”
- “ Mẹ nói thật không? ” Vương Nghiêm nín khóc, em hỏi mẹ
- “ Thật mà, nếu mẹ bị đánh thì làm sao bế con được. Đúng không nào? ”
Vương Quỳnh Trang biết Trần Thanh Ngọc nói dối, cả ba người đều không muốn Vương Nghiêm phải buồn.
Vương Nghiêm từ từ tụt xuống, Trần Thanh Ngọc nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy Vương Kiên đâu.
- “ Ba đâu rồi các con? ” Trần Thanh Ngọc hỏi
- “ Mẹ ơi, ba qua Mỹ xử lý công việc rồi ạ. Ba cũng không nói khi nào sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560396/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.