Trương Vũ Khoa và Trần Thanh Ngọc bắt đầu phẫu thuật cho Vương Kiên.
Ánh đèn phẫu thuật sáng lên, chiếu thẳng vào người Vương Kiên. Bên ngoài, đèn đỏ trên cùng của cửa phòng hồi sức cấp cứu cũng sáng lên ( SOS )
Trương Vũ Khoa kiểm tra tổng thể, anh phán đoán.
- “ Đầu bị chấn thương mạnh, mất máu nhiều. Có thể nơi này va chạm trực tiếp, không nguy hiểm đến các cơ quan bên trong. Bả vai, cánh tay, hông, chân bị xô xát không quá nặng ; sử dụng thuốc sẽ khỏi, lát nữa chúng ta khử trùng, bôi thuốc sau đó bịt kín vết thương bằng băng gạc. Hai chân khá nặng, va chạm mạnh, đi đứng khó khăn một chút ; tay trái bị thương nặng, phải bó bột. Bây giờ bắt đầu tiến hành. ”
Trần Thanh Ngọc gật đầu, cô chuẩn bị tinh thần sẵn sàng. Cô tham gia phẫu thuật rất nhiều, không ai là không qua khỏi. Cô tin mình và Trương Vũ Khoa phối hợp với nhau thì sẽ cứu được Vương Kiên.
Nói là vậy nhưng Trần Thanh Ngọc vẫn sợ, cô rất run. Cô đã từng phẫu thuật cho nhiều người nhưng cô chưa bao giờ run như thế này. Chẳng lẽ anh là người bệnh nên cô mới như vậy sao?
Trần Thanh Ngọc tự nhủ rằng phải cố gắng hết sức để cứu được anh, tấm bằng loại xuất sắc ngành Y khoa của cô không thể vô dụng được.
Trương Vũ Khoa biết Trần Thanh Ngọc yêu Vương Kiên rất nhiều, quyết định ngày hôm đó của anh là hoàn toàn đúng.
- “ Cố gắng bình tĩnh, không được quá căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560307/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.