Sau khi Cố Nam đi vào. Hai cánh cửa đóng lại, ánh đèn màu đỏ của phòng phẫu thuật hiện lên.
Mọi người ngồi ở bên ngoài đều sốt ruột và lo lắng cho Trần Thanh Ngọc.
Họ không nghĩ Nghiêm Tuyết Tình sẽ cầm súng giết người ngay tại đó, Trần Thanh Ngọc vì cứu Vương Nghiêm nên mới thành ra như thế này.
- “ Có thấy chưa? Nhìn rõ chưa? Nghiêm Tuyết Tình mà cô yêu quý đấy. Cô ta rõ ràng muốn giết chết chắt của tôi. Hoàng Tiểu Thư vì cứu Tiểu Nghiêm nên đã phải nằm trong đó. Tôi phải ăn nói với Hoàng Gia thế nào đây? Giờ thì cô hài lòng rồi chứ ” _ Vương Mặc
- “ Con ..... ” Lâm Doãn Khanh ấp úng, chính bà ta cũng không ngờ được mọi chuyện sẽ trở nên như vậy
- “ Vương Cố Lão Gia, ông đừng trách Phu Nhân. Là do Nghiêm Tuyết Tình chứ không do ai cả. ” _ Hoàng Khải Minh
Hoàng Khải Minh đang rất lo lắng cho Trần Thanh Ngọc, anh bây giờ chỉ muốn giết chết Nghiêm Tuyết Tình. Hoàng Gia mà biết liệu họ có để yên cho Nghiêm Tuyết Tình và sẽ nói gì với Vương Gia đây.
- “ Hơn nữa, em gái cháu là bác sĩ. Cứu Vương Tiểu Thiếu Gia là chuyện phải làm, dù người đó không phải Vương Tiểu Thiếu Gia thì em cháu vẫn đỡ đạn thay. Có câu nói " lương y như từ mẫu " quả thực không sai. ” _ Hoàng Khải Minh
Ai ai cứ tưởng là tình mẫu tử của mẹ con họ nhưng hoá ra lại không phải.
Hoàng Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560243/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.