Vương Hải nghĩ ngợi, em trai anh sắp kết hôn. Bản thân anh cũng nên chúc mừng hạnh phúc cho Vương Kiên.
- “ Kiên, chúc mừng em nhưng sẽ có một ngày em phải hối hận. Hối hận vì việc làm ngày hôm nay ” Vương Hải nói với Vương Kiên
- “ Em sẽ không hối hận, việc của em anh không cần quan tâm. ” Vương Kiên đáp
- “ Cậu bây giờ đủ lông đủ cánh rồi, người anh này nói gì cậu cũng đâu cần quan tâm đến. ”
Vương Kiên là bất đắc dĩ, bản thân anh cũng không muốn làm như vậy.
- “ Ai cũng đều trưởng thành cả rồi, không phải là năm xưa anh cũng cãi nhau với mẹ về chuyện kết hôn của mình hay sao. ” Vương Kiên châm biếm Vương Hải
- “ Được, tốt lắm. Vợ tao còn tốt hơn ả Nghiêm Tuyết Tình kia của mày gấp vạn lần. Năm đó ngoài mẹ ra thì ai cũng chấp nhận cô ấy. Còn Nghiêm Tuyết Tình thì sao, ngoài mẹ và mày ra thì chẳng có ai cả. Mày nên nhớ rõ điều ấy. ” Vương Hải nói lớn
- “ Em..... ” Vương Kiên nín họng, Vương Hải nói rất đúng
- “ Tôi cũng muốn nói với cậu chuyện này. Thanh Ngọc ấy à, em ấy đã có người đàn ông thích em ấy rồi. Cậu yên tâm, tôi sẽ thay cậu chúc phúc cho em ấy. ”
- “ Anh nói cái gì, nói lại em nghe ” Vương Kiên đứng dậy, chấp vấn Vương Hải
- “ Cậu lo cái gì, chẳng phải cậu sẽ cưới Nghiêm Tuyết Tình hay sao. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560205/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.