Vương Kiên sau khi ru Tiểu Nghiêm ngủ xong, anh đi vào thư phòng rồi ngồi xuống bàn làm việc.
- " Lá thư đó rốt cuộc là Thanh Ngọc đang ám chỉ điều gì. Tại sao mẹ lại có thể là người gây tai nạn cho cô ấy được, không phải mẹ mình rất mong có cháu bế sao. Mình không nghĩ mẹ lại làm như vậy, chắc chắn là có ẩn tình phía sau. Nhã Nguyệt là người đưa Nghiêm Tuyết Tình vào đây, đống thủy tinh vỡ đó là do không may mà có chứ không phải là cố ý, Nghiêm Tuyết Tình là người đẩy Thanh Ngọc ngã xuống. Cô ta trốn ở trong biệt thự chắc chắn không phải là người đâm cô ấy, theo mình biết thì mẹ đâu có biết lái ô tô đâu. Mỗi khi ra ngoài đều có người chở, suy ra người đâm Thanh Ngọc không phải là mẹ. Người đó chắc chắn là Nghiêm Tuyết Tình thuê để hại chết mẹ con Thanh Ngọc, có khả năng kẻ đó có vài nét giống mẹ nên mới khiến Thanh Ngọc nghĩ như vậy. Nhã Nguyệt này cũng thật nhanh chân, chưa gì đã xin nghỉ việc rồi. Phải sớm tìm cho ra Nhã Nguyệt và kẻ đó ; còn Nghiêm Tuyết Tình thì không cần vội, cứ cho cô ta và gia đình cô ta tận hưởng những món quà đặc biệt. "
Vương Kiên nghĩ như vậy, đang suy nghĩ thì điện thoại kêu. Là Mộ Viên Bách gọi cho anh.
[ có chuyện gì ]
[ lão đại, đã bắt được Nhã Nguyệt rồi ạ. Tôi thấy cô ta đang chuẩn bị rời khỏi New York cùng với mẹ của cô ta. ]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560151/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.