Buổi sáng, 8h, Trần Thanh Ngọc ngồi ở trong phòng viết một lá thư. Lá thư với nội dung rất dài, cô bộc lộ hết tâm tư và tình cảm của mình vào trong đó. Cô muốn sau khi cô đi rồi, anh sẽ hiểu cho cô. Cô mong anh sẽ sớm quên đi mình và có hạnh phúc mới bên người anh yêu. Viết xong, cô cất nó vào một chiếc hộp nhỏ hình vuông rồi đặt nó lên bàn làm việc trong thư phòng của Vương Kiên.
……
Vương Thị - phòng tổng giám đốc
Mộ Viên Bách đi vào, anh nói với Vương Kiên.
" Sếp, ngày mai chúng ta sẽ phải đến Pháp để gặp đối tác. Cuộc gặp lần này không quan trọng lắm, anh không đi thì cũng không sao hết. " Mộ Viên Bách giải thích
" Đi trong bao lâu? " Vương Kiên hỏi
" Là 10 ngày, bao gồm gặp mặt kí kết hợp tác giữa hai bên và chủ tịch bên đó mời chúng ta ở đó nghỉ dưỡng. Sếp có muốn không ạ ? "
" Được, tôi sẽ đi. " Vương Kiên nói
" Vâng, tôi sẽ chuẩn bị. Xin phép sếp, tôi ra ngoài. " Mộ Viên Bách rời khỏi phòng, đóng cửa lại.
Vương Kiên không đi cũng được mà đi cũng chẳng sao, dù gì hợp đồng lần này Mộ Viên Bách có thể đi thay anh. Anh cũng không muốn chạm mặt cô, tốt nhất là nên tránh mặt cô thì sẽ tốt hơn.
………
Buổi tối ở Vương Trạch Đông, phòng ngủ của Trần Thanh Ngọc. Tiết trời đêm nay thật dễ chịu và thoải mái, cô hướng mắt ra bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560108/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.