Sáng hôm sau, Vương Kiên đã dậy sớm để đến Vương Thị làm việc. Trước khi đi, anh có dặn Bạch quản gia chăm sóc cho Vương Khánh Linh. Quản gia tuân lệnh, sau đó Vương Kiên lái xe rời khỏi Vương Trạch Đông, chiếc xe cứ thế khuất dần và hoà mình vào đường lớn cùng dòng người đi lại tấp nập.
Lúc này ở trên phòng ngủ của Vương Khánh Linh, thật ra cô đã dậy từ trước. 6h sáng, cô vệ sinh cá nhân xong lại lên nằm xuống đắp chăn giả vờ ngủ. Chờ ba mình đi rồi, cô mới bắt đầu xuống nhà ăn sáng.
Vương Khánh Linh vào mở vali ra lấy một bộ đồ thanh lịch rồi vào phòng tắm thay. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng thắt nơ và đi kèm với quần ống loe Choobe màu be, giày cao gót màu đen 6 phân, bên ngoài mặc chiếc áo khoác dày xong cô cầm túi xách và điện thoại bước xuống nhà.
Cô ngồi vào phòng bếp nhìn thấy thức ăn đã được dọn sẵn, quản gia đứng bên cạnh chào cô.
" Đại Tiểu Thư, bữa sáng của cô. "
- Cháu cảm ơn bác, bác đã ăn chưa ạ.
" Tôi đã ăn rồi thưa Đại Tiểu Thư "
Bạch Khiêm nghĩ " Đại Tiểu Thư cũng lễ phép giống Thanh Ngọc vậy. "
- Bác ngồi xuống đây đi, cháu muốn hỏi bác vài chuyện.
Bạch Khiêm ngồi đối diện với cô " Đại Tiểu Thư cứ hỏi đi, tôi đang nghe đây ạ. "
- Bác đừng gọi cháu là Đại Tiểu Thư nữa, nghe dài dòng với cả mất thời gian quá.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560081/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.