Ngày hôm sau chính là ngày phẫu thuật của mẹ cô, Trần Thanh Ngọc đã có mặt từ sớm ở bệnh viện vào lúc 7h30. Cô gọi Chu Thanh Nga dậy, sau đó rửa mặt sạch sẽ cho bà, cô có nấu một bát cháo thịt đem đến bệnh viện.
- Mẹ ăn đi, 9h mẹ phải phẫu thuật rồi. Mẹ ăn đi cho có sức, con có pha nước cam cho mẹ luôn rồi ạ.
Chu Thanh Nga nói : Tiểu Ngọc, con vất vả rồi. Mẹ sẽ khỏi bệnh để bên cạnh con, mẹ sẽ không sao đâu.
- Dạ, để con đút cho mẹ nha.
Chu Thanh Nga đáp : Mẹ tự ăn được, tay của mẹ vẫn còn linh hoạt lắm.
Cô nhìn mẹ mình rồi gật đầu, hai mẹ con nhìn nhau mỉm cười vui vẻ. Một lát sau, Chu Thanh Nga đã ăn uống xong xuôi. Cô nhìn đồng hồ còn 15 phút nữa là đến giờ phẫu thuật, tranh thủ dặn dò mẹ mình vài câu.
- Mẹ à, sắp phải vào phòng phẫu thuật rồi. Mẹ đừng căng thẳng và lo lắng gì nha.
Chu Thanh Nga cười đáp : Mẹ biết rồi.
- Hi vọng phẫu thuật thành công và bệnh của mẹ sẽ được chữa khỏi. Con ở bên ngoài chờ mẹ.....
Chu Thanh Nga nói : Tuy là chờ mẹ phẫu thuật nhưng con cũng phải ăn uống đúng giờ và nghỉ ngơi, không được vì mẹ mà quên bảo vệ bản thân mình, có biết chưa.
- dạ.
9h, Chu Thanh Nga đang được các y tá đẩy vào phòng phẫu thuật. Cố Nam trấn an cô : Đừng lo, mẹ của cô sẽ được chữa khỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560040/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.