Đối với một vật nuôi, chỉ cần cho chúng ăn no thì chúng sẽ nghe lời chủ vô điều kiện, Giang Đặng Tịnh cũng vậy. Ông ta là một lão già háo sắc, chỉ cần cho ông ta thỏa mãn thì ả sẽ có thể tiêu diệt được Tô Hinh Nhi và đến bên cạnh Mặc Hàn.
Ả mặc một bộ đồ ngủ bằng ren, tất cả chi tiết trên cơ thể ả đều hiện ra trước ắt Giang Đặng Tịnh. Ông ta lao đến như một con thú, điên cuồng cắn mút. Đầu óc ả trở nên mất lí trí, dần dần không còn nhận thức trước sự sung sướng của ông ta đem lại. Ông ta rất nhanh chóng đã cởi bỏ hết vật cản, hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau. Giang Đặng Tịnh gấp gáp đưa dị vật của hắn vào bên trong Hinh Thư khiến ả chết mê chết muội vì ở đỉnh cao của sự khoái lạc. Ông ta nhấp một cách điên cuồng, ra vào đều không theo quỹ đạo. Mỗi lần như thế, ả đều không tự chủ mà rên lên càng kích thích dục vọng trong người ông ta. Một lúc sau, Giang Đặng Tịnh rút dị vật ra, để ả quỳ lên, chống hai tay hai chân xuống giường, sau đó lại nhét dị vật vào tận gốc.
"Ah..."
Hinh Thư bị khoái cảm làm cho thần hồn điên đảo, ả nắm chặt gar giường, từng cái thúc của ông ta như đẩy ả văng xuống đất vậy.
"Ah...Đặng Tịnh...anh có thể cho em xin ít tiền được không ?"
Đặng Tịnh nghe ả xin tiền, liền hỏi. Trước nay tiền đối với ông ta là đều không quan trọng, chỉ cần có phụ nữ, tiền ông ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-tong-tai/1788401/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.