Tối hôm đó tại Tô gia
"Tô Gia Lâm, ông nói con gái ông sẽ không bao giờ quay về, vậy cái gì đang xảy ra vậy hả ?" Liễu Ý Hoa tức giận hét lớn.
"Bà im miệng đi, tôi còn chưa đủ phiền hay sao" Tô Gia Lâm vò đầu
"Con khốn đó đòi lại tất cả, nếu cứ tiếp tuc, e rằng nó sẽ biết cái chết của mẹ nó, chúng ta đi tù mất!" Liễu Ý Hoa sợ hãi, nắng chặt tay, móng tay đâm vào da chảy máu
"Bà đừng có rối lên như thế. Chuyện này để tôi đi gặp nó hỏi chuyện" Tô Gia Lâm đứng dậy, vơ lấy áo vest rồi mở cửa bỏ đi.
"Ông mau đi đi, bằng mọi cách phải để nó giao vị trí chủ tịch cho ông!"
Tại khách sạn Đông Đằng
Hinh Thư đi làm về, mệt mỏi nằm ườn trên giường, cô lười phải vận động cơ thể, tới cả ăn cũng không muốn. Một ngày làm việc mệt mỏi chỉ mong ăn được một bữa cơm do chính tay mẹ nấu, Hinh Nhi nhớ lại ngày xưa, lúc cô chỉ mới lên 5, mẹ cô đều làm một cái bánh ngọt cho cô sau mỗi bữa tan học, bánh ngọt đó rất ngon, lâu rồi cô cũng dần quên mất mùi vị của nó.
King coong!
Tiếng chuông cửa vang lên
Hinh Nhi mệt nhoài gượng dậy ra mở cửa.
"Chào con, Hinh Nhi!"
Cô ngạc nhiên khi thấy Tô Gia Lâm tới tìm mình, biết được chỗ cô ở chỉ có Minh Huy, không lẽ ông ta theo dõi cô ?
"Sao ông biết tôi ở đây ?" Hinh Nhi nhíu mày hỏi ông ta
"Có thể cho ba vào nhà nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-tong-tai/1788395/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.