Bốp!
Mặc Hàn mạnh bạo nắm lấy cổ áo Minh Huy, vung tay đấm vào mặt anh khiến anh mất đà ngã xuống đất.
"Tên khốn, Hinh Nhi đâu ?" Đôi mắt Mặc Hàn đục ngầu, trừng mắt nhìn anh
"Tôi không biết, vợ anh mà anh không quản, chạy đi đâu sao lại hỏi tôi?" Minh Huy vịn lấy cạnh bàn, dùng sức đứng dậy.
"Nói láo, người làm trong nhà nói thấy anh dẫn Hinh Nhi đi, mau trả cô ấy lại đây" Mặc Hàn đạt tới đỉnh điểm của sự tức giận.
Vì lúc sáng công ty có việc đột xuất nên hắn phỉa rời đi giải quyết công việc, Khi mọi việc đều xong xuôi, hắn mới về nhà. Trên đường đi còn ngụ ý mua cho cô một con gấu bông rất lớn. Vậy mà chiều hôm ấy, về nhà chẳng thấy cô đâu. Mặc Hàn điên cuồng huy động người tìm kiếm khắp thành phố nhưng cuối cùng nhận lại chẳng có tin tức gì của cô. Hắn hỏi người làm trong nhà, họ đều nói chính Minh Huy đã dẫn người phụ nữ của hắn đi. Mặc Hàn như một con thú, không kiềm nén được cơn nóng giận liền lái xe đến biệt thư Tiêu gia tìm Minh Huy hỏi cho ra lẽ, vậy mà giờ anh lại bảo anh không biết Hinh Nhi ở đâu, hoang đường!
"Anh đừng có vu khống cho tôi, tôi chẳng biết cô ấy ở đâu đâu" Minh Huy một mực chối bỏ những lời buộc tội của hắn.
Mặc Hàn biết rằng dù có đánh anh bao lâu đi nữa thì anh vẫn không nói cho hắn biết chỗ ở của cô, chỉ đành cảnh cáo rồi ra về trong tuyệt vọng.
"Nếu tôi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-tong-tai/157649/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.