🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Suốt dọc đường, Nhan Niên không tài nào hồi tỉnh được. Cậu bị Tống Thủ xách đi như xách một con rối kém chất lượng, mồm không ngậm lại được, tứ chi không phối hợp, mới bước hai bước chân nọ đã đá vào chân kia. Kể cả có trừng trộ với cậu đi nữa cũng sẽ chỉ nhận lại một tràng cười ngớ ngẩn: “Ẹ hẹ hẹ.”

Tống Thủ quay đầu xem xét hai lần, sau đó hoàn toàn bỏ cuộc, nắm tay càng siết mạnh hơn. Trong tâm trí hắn cũng là một mớ bòng bong, chẳng có mấy tế bào não còn thừa để suy nghĩ, số còn lại đã dùng hết vào việc tìm đường. Khi đầu óc Tống Thủ khôi phục được phản ứng thì hắn đã kéo Nhan Niên đến dưới nhà mình, nhất thời lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.  

Nhan Niên nhẹ nhàng chụp tay hắn, kéo về phía mình rồi dùng cả hai tay nắn miết từng đốt ngón tay Tống Thủ. Lúc cất giọng nói, chốc chốc cậu lại chen một tiếng cười hì hì vào như có gió thổi qua kẽ răng, thế mà nội dung cả câu vẫn rất đường hoàng đúng mực: “Muộn lắm rồi, mình về trước đây, gặp nhau sau nhé!”

Miệng cậu thì nói thế nhưng tay lại không có ý định buông ra, chầm chậm miết đến ngón giữa của hắn.  

Tống Thủ thấy cậu cúi đầu, cổ áo thun có mũ rộng huếch để lộ một mảng da cổ trắng nõn, chậm rãi xoa bóp từng ngón tay hắn. Lòng Tống Thủ bỗng mềm nhũn như bơ, ma xui quỉ khiến thế nào lại buột miệng: “Đêm nay bọn mình ngủ ở ngoài đi!”

Nhan Niên kinh hãi ngẩng đầu. Tống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-oi-dau-roi/203700/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.