Trì Hoan còn chưa kịp đáp lời, điện thoại trong túi đã rung lên. Vừa lấy điện thoại ra cô liền sững sờ, màn hình nhấp nháy tên người gọi “mẹ Tây Cố”
Trì Hoan nghe điện thoại không chút do dự, vui vẻ đáp:“ Dì Cố”
“Hoan Hoan, buổi tối con có rảnh không?”
“Có chuyện gì sao a di?”
“Cũng không có gì, chỉ là đột nhiên nổi hứng xuống bếp, nếu con không bận thì tới đây cùng a di ăn cơm”
Tuy Hoan Hoan chưa đến mức hiểu mẹ của Tây Cố nhưng cũng biết bà thoạt nhìn ôn nhu nhưng cũng là nữ nhân có thủ đoạn, lúc này lại gọi cô tới hơn phân nửa là có liên quan tới chuyện của Tô Nhã Băng.
Trì Hoan mím môi cười đồng ý:”Con hiện không có công chuyện gì nên qua liền”
Bên này cô vừa cúp máy, bên kia Mặc Thời Khiêm đã đánh tay lái đổi hướng qua nhà họ Mạc.
Trì Hoan vừa cất di động vừa nhắc:“Chờ lát nữa ghé qua siêu thị, tôi cần mua chút lễ vật mang qua”
Xe dừng trước cửa Mạc gia, biệt thự trắng bạc dưới ánh tịch dương lộ ra vẻ xinh đẹp tuyệt vời. Trì Hoan bước vào phòng khách đã trông thấy Mạc Tây Cố ở nhà, ngoài ý muốn thấy Tô Nhã Băng cũng đang ở đây.
Tiết trời cuối thu, cô ta chỉ vận chiếc áo lông tím nhạt, tóc dài đen mượt xoã trên vai, tuy cúi đầu nhưng vẫn thấy được băng gạc màu trắng, ngón tay vặn vẹo bồn chồn, bất an.
Mạc Tây Cố thấy cô xuất hiện, chân mày lập tức cau lại:”Sao cô lại tới đây?”
Trì Hoan trên tay cầm lễ vật, thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/50271/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.