Chương trước
Chương sau
Editor: May

Chỉ là ở thương trường nhiều năm, điểm xấu hổ ấy làm sao cũng sẽ không biểu lộ ra ngoài, trên mặt hơi béo của ông ta vẫn đang tươi cười, "Ôn tổng, cô cũng đừng đứng, đi vào ngồi đi."

Ôn Ý không nói chuyện, chỉ nhìn Trì Hoan.

Ý tứ của cô thực rõ ràng.

Larry tiên sinh lại quay đầu, cười nói với Mạc Tây Cố, "Mạc thiếu, không phải anh nói anh sẽ phụ trách với Hoan Hoan, muốn dẫn con bé đi Maldives giải sầu sao... Con bé nhìn thấy Thời Khiêm và Beth khẳng định tâm tình càng thêm không tốt, không bằng, hiện tại anh liền mang con bé đi đi."

Trì Hoan cảm thấy quả thực buồn cười. 

Đường hoàng lại có thể đến nước này.

Mạc Tây Cố vẫn không có đáp lời.

Ôn Ý đang muốn mở miệng, một đạo giọng nói trầm thấp mà lạnh lùng ở chỗ cầu thang hung ác nham hiểm vang lên, "Mang cô ấy đi? Các người là có mấy cái mệnh?"

Lần đầu tiên, Trì Hoan nghe giọng nói này, trong lòng bao phủ không phải cảm giác an toàn và vui mừng, mà là không thể chua xót giải quyết.

Giống như trong bụng đã không còn vật gì, chỉ có thể cắn trái cây khô cằn chưa chín, tràn đầy đều là cay đắng và chua xót, quanh quẩn tất cả vị giác.

Cô nhớ tới cô nghe được từng tiếng ngâm tinh tế vỡ nát, nhớ tới Beth thiên kiều bá mị gọi tên của anh.

Cổ họng của cô tựa như bị một bàn tay hung hăng bóp chặt, không thể hô hấp.

Nhưng cô vẫn là nhìn qua --

Có lẽ là bởi vì tầm mắt anh thẳng tắp ngừng ở trên thân thể của cô, tồn tại cảm giác quá mạnh mẽ.

Có lẽ là bởi vì cô nhịn không được, muốn nhìn anh một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.