Editor: May
Larry tiên sinh nhìn nụ cười của cô, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ dự cảm không tốt, "Trì Hoan, cô tuổi quá nhỏ không biết sự thật..."
"Là các người phân không rõ sự thật."
Một câu, lạnh lùng mà giọng mỉa mai, cô liền tùy ý ngồi ở trên sô pha, càng chật vật ngược lại càng có khí thế --
Một loại bất cứ giá nào, khí thế khó có thể áp chế.
Trì Hoan nhìn bọn họ, bỗng nhiên bật cười xinh đẹp, nâng tay lên thưởng thức ngón tay của mình, tiếng nói nhẹ nhàng miễn cưỡng, "Các người dựa vào cái gì cho rằng... Thiết kế bọn họ ngủ một giấc, có thể cho người một nhà các người nhận được đền bù mong muốn?"
Cô như là cảm thấy buồn cười, vì thế thật sự bật cười, "Các người dựa vào cái gì cho rằng... Tôi không duyên cớ vô cớ bị đoạt đàn ông, cũng chỉ có thể mặc người xâm lược? Hơn nữa... Các người lại dựa vào cái gì thấy được các người có thể cướp đi anh ấy?"
Khuôn mặt tinh xảo trắng nõn dưới mái tóc dài của cô gái, càng bộc phát quyến rũ, lại khí thế bức người tươi cười, "Tôi nói cho các người biết..." Môi đỏ mọng của cô hé ra hợp lại, nói từng chữ một, "Cho dù Trì Hoan tôi là không qua được người một nhà các người, cũng sẽ chết không buông tay anh ấy... Có tin không, tôi khiến cho cơ quan tính kế lần này của các người, không những không chiếm được gì -- còn bồi thường toàn bộ sản nghiệp gia tộc?"
Lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2196172/chuong-312-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.