Editor: May
Mặc Thời Khiêm thu hồi dù, tiện tay đưa cho người giúp việc bên cạnh, hoàn toàn không tiếp lời.
Vẫn là Trì Hoan thản nhiên trở về một câu, "Không có."
Phía sau, Mạc Tây Cố cũng từ từ đi đến.
Beth cũng là mỉm cười ngọt ngào, "Di, Mạc thiếu, anh cũng đến, các người là đúng dịp gặp gỡ hay là hẹn cùng đi vậy?"
Một hàng ba người đều là một bộ dáng thản nhiên, sau khi Mạc Tây Cố thu hồi dù đến đưa cho người giúp việc, cười nhạt trả lời Beth, "Đúng dịp gặp."
"À à, kia thật đúng là trùng hợp, các người mau vào đi, bên ngoài lạnh lẽo."
Mặc Thời Khiêm nắm Trì Hoan vào cửa.
Beth ước chừng cũng là nhìn ra hai người bọn họ đều lạnh lùng thản nhiên với cô, vì thế đi theo ở phía sau Mạc Tây Cố đáp lời, "Mạc thiếu, hóa ra anh suất như vậy a, tôi chỉ biết là anh là bạn trai trước của chị Trì Hoan, hóa ra anh cũng suất như vậy, thực hâm mộ chị Trì Hoan, hai người bạn trai đều suất như vậy..."
Một câu nói còn chưa dứt lời, ánh mắt liền đụng lên tầm mắt ác lạnh bắn tới của người đàn ông.
Cô ta cả kinh, lập tức che kín miệng mình, áy náy nói với Trì Hoan, "Thực xin lỗi chị Trì Hoan, em nói lỡ lời."
Trì Hoan nhìn bộ dáng đáng thương sở sở của cô ta, không biết cô ta là thật thiếu dây thần kinh hay là giả vờ, cô lại nhìn Mạc Tây Cố trầm mặc không nói, vẫn là hỏi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2196138/chuong-295-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.