Chương trước
Chương sau
Editor: May

"Cũng không cho phép em xem phim."

Rốt cục Trì Hoan đã có vài phần buồn bực, vốn đã tức giận anh, liền càng giận hơn.

"Anh buông ra."

Anh tinh tế nhỏ vụn hôn lỗ tai cùng hai má của cô, chính là không thả.

Trì Hoan bị anh biến thành ngứa, nhưng lại giãy không ra.

Vừa vặn lúc này tiếng gõ cửa vang lên.

Mẹ Lý gõ cửa hai tiếng, ở bên ngoài nói, "Tiên sinh, bữa tối của ngài làm tốt, hiện tại xuống dưới ăn hay là giữ ấm trước?"

"Lát nữa tôi xuống dưới."

Môi mỏng người đàn ông vốn liền dán lỗ tai của cô, khi nói chuyện hơi thở đều phun xuống dưới, cô thậm chí ẩn ẩn có thể nghe được dây thanh chấn động trong cổ họng người đàn ông.

"Được tiên sinh."

Tiếng bước chân mẹ Lý tựa hồ đã đi xa.

Mặc Thời Khiêm cúi đầu khàn khàn nói, "Nhanh lên, đồ ăn của tôi sẽ lạnh."

Trì Hoan, "..."

Cô thật sự là không lay chuyển được khí lực của anh, phụng phịu không tình nguyện hôn xuống ở trên mặt anh.

"Hôn."

"Anh còn biết xấu hổ hay không?"

Người đàn ông vươn tay sờ sờ mặt mình, thản nhiên nói, "Không phải gương mặt nhìn rất đẹp ư, tôi nhớ rõ rất nhiều phụ nữ đều thích, em không thích sao, vì sao không muốn?"?

Trì Hoan, "..."

"Không muốn hôn anh, nhìn chán ghét."

Chương 161.2: Không muốn hôn anh.

Editor: May

Cô ôm ipad, mặt đẹp hé ra vẫn là thản nhiên điểu chỉnh.

Rất có một loại tư thế thích ăn hay không đều được, cùng lắm thì cô không xem phim.

Giằng co khoảng một phút đồng hồ.

Cuối cùng vẫn là Mặc Thời Khiêm cúi đầu nâng mặt cô, lại rơi xuống một nụ hôn sâu, cúi đầu thản nhiên nói, "Tôi đi ăn cơm."

Sau đó mới buông cô ra, nhấc chân đi về phía cửa, kéo cửa phòng ngủ ra.

Bóng dáng cao to cao ngất, lạnh lùng lại giống như lộ ra cô đơn nhàn nhạt.

Chờ anh đi xuống lầu, Trì Hoan vẫn là đi phòng sách.

Tuy rằng video trong ipad vẫn còn phát, nhưng cô đã không có tâm tình xem phim, gửi tin nhắn QQ cho Mạc Tây Cố, đơn giản nói với anh cô không thể lại làm người đại diện phát ngôn cho Mạc thị nữa.

Mạc Tây Cố gần như là trả lời ngay, di động của cô còn chưa buông xuống anh trở về, 【 Vì sao? 】

Cô nghĩ nghĩ, trả lời chi tiết, 【 Lúc trước tôi không thương lượng với anh ấy, nghĩ đến anh ấy không thèm để ý, cho nên đáp ứng, hiện tại anh ấy không đồng ý. 】

Qua khoảng năm phút đồng hồ, Mạc Tây Cố trả lời tin nhắn của cô, 【 Là không đồng ý, cũng là em sợ anh ta mất hứng? 】

Trì Hoan nhìn chằm chằm những lời này một phút đồng hồ.

Không đồng ý hay là mất hứng, có khác nhau sao, anh mất hứng, tự nhiên sẽ không đồng ý.

Còn muốn nghĩ, vẫn là có khác nhau.

Sợ anh không đồng ý, là vì cô dựa vào quyền lợi của anh, bởi vì hiện tại phong cảnh của cô là anh cho, cô không có sức mạnh đúng lý hợp tình ngỗ nghịch anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.