Edit: Cẩm Quỳ.
Beta: Stuki^^
Dưới ánh đèn, Trì Hoan đôi mắt lạnh lùng nhìn nam nhân đứng cách đó không xa.
Cô không hiểu, tại sao nam nhân có thể trưởng thành thành cái đức hạnh chán ghét này?.
Tay cô chỉ cầm điện thoại di động, vốn là chuẩn bị gọi điện thoại cho Thịnh Đường, chẳng qua là đột nhiên có chuyện phát sinh liên tiếp làm cho cô một chút cơ hội cũng không có, giày cao gót giẫm trên thảm dày, không phát ra âm thanh đi tới.
Trên mặt cô hiện lên ý cười rất xinh đẹp, nhưng biến hóa tinh xảo, khuôn mặt bao phủ một khinh bỉ ung dung, ánh mắt đùa cợt, giọng nói mềm nhẹ nhưng lại cực độ lạnh lùng: “Anh sống đến cảnh giới như vậy, thật là vô địch rồi! Tôi cho anh đáp án là được chứ? Được a, dùng điện thoại di động của anh gọi điện thoại cho tôi, nhìn trong điện thoại của tôi có hay không tồn số của anh, có ghi chép cuộc nói chuyện điện thoại nào hay không, có hay không tin nhắn, hoặc là Wechat… Cùng bất kỳ cái nào khác chứng tỏ tôi chủ động liên lạc với anh, hơn nữa…”
Đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng cười: “Anh ngược lại nói một chút, anh có thể cho tôi vai gì mà có thể để cho tôi cùng anh lên giường… Nha, như là đã xài qua rồi, vai diễn kia tôi chắc đã lấy được rồi? Là của ai? Nhân vật nào? Ừ?”
Phương thiếu không nghĩ tới Trì Hoan lại đột nhiên hỏi cái này, vốn chính là khoác lác, thêu dệt vô cớ thôi.
Một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195852/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.