Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Sở Tích nhíu mày, một mực chờ người đàn ông trước mặt nói xong, thanh âm của Microphone gần như truyền khắp toàn phòng tiệc.
“Không được!.”
Dứt lời, Sở Tích liền nhấc lên làn váy dài, nâng chân lướt qua nam nhân bên người đi xuống.
Trì Hoan “…”
Sở Tích có một khuôn mặt cao quý từ khi sinh ra, nét mặt lộ ra lạnh lùng, lãnh đạm giống như là người ở trên cao không thể chạm.
Cô ấy tự mình đi qua phòng khách, hướng phòng vệ sinh đi tới.
Nữ nhân vật chính biến mất trong tầm mắt của mọi người, màn tỏ tình lúc bắt đầu hoành tráng, lại lấy phương thức dị thường lúng túng mà kết thúc.
Hiện trường buổi dạ tiệc còn lại tiếng nghị luận thật nhỏ.
Vài người tiến lên, vừa an ủi vừa đem người đàn ông kia kéo xuống.
Trì Hoan uống nước trái cây, ánh mắt một mực đi theo bọn họ cho đến khi bọn họ biến mất ở trong tầm mắt, môi đỏ mọng mân ra hơi lạnh, khoan thai chậm rãi hỏi: ” Tôi có thể đi xem bọn họ sao?”
Thịnh Đường liếc cô:” Cô thật đúng là thật thích xen vào chuyện của người khác.”
Trì Hoan cắn ống hút, làm như có thật: “Người đang lúc tuyệt vọng liền càng rõ ràng hơn, khi bị vây trong khốn cảnh có người trợ giúp đáng quý biết bao, tôi xinh đẹp như vậy, nếu gặp trường hợp giống vậy thì tỷ lệ đồng ý có thể là rất lớn.”
Thịnh Đường “…”
Anh mím môi, thản nhiên nói: ” Tôi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195849/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.