Edit: Cẩm Quỳ.
Beta: Stuki.
Cô trực tiếp trở lại phòng ngủ, đem máy sấy tóc ném ở trên ghế sa lon, sau đó đi tới mép giường vén chăn lên và nằm xuống.
Mặc Thời Khiêm dĩ nhiên là theo vào, thuận tay khóa cửa lại.
Hắn rũ mắt liếc cái máy sấy tóc bị ném lên bàn, đưa tay cầm lên rồi đi tới bên giường.
Trì Hoan quay lưng về phía hắn.
Gió ấm áp thổi trên tóc của cô, lướt qua da đầu của cô.
Trong phòng ngủ an tĩnh chỉ có thanh âm của gió thổi.
Mặt của Trì Hoan chôn ở gối trong, nhắm mắt lại.
Một lát sau, thanh âm của nam nhân nhàn nhạt vang lên: “Trì Hoan, em ngồi dậy mau, thổi khô mái tóc đã.”
Cô không có mở mắt, giọng điệu cũng rất lãnh đạm: “Khô rồi.”
Ngón tay thon dài cùng khớp xương rõ ràng xen qua mái tóc của cô: “Chưa khô, sẽ bị cảm mạo, dậy.”
Hắn nói chuyện dường như vĩnh viễn là cái giọng điệu này, lời ít ý nhiều.
Không khí giằng co gần mười giây đồng hồ, Trì Hoan vẫn ngồi dậy.
Cô cúi đầu, cằm đặt tại trên đầu gối, tóc dài buông xuống, che lại hơn nửa bên mặt của cô, yên lặng ngồi đó, mặc cho hắn thổi.
Mặc Thời Khiêm không mở miệng nói chuyện, còn cô thì ngay cả ánh mắt đều nhắm lại.
Sấy khô tóc kéo dài tới mười phút mới ngừng lại, Trì Hoan lại lần nữa nằm xuống giường.
Nam nhân đơn giản thu dọn một chút, cũng vén chăn lên nằm xuống giường, tắt toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195836/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.