Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Trì Hoan không muốn để ý đến hắn, không muốn nói chuyện cùng hắn, nhìn hắn đã cảm thấy tức giận rồi.
Cô đứng dậy, cũng không thèm nhìn hắn, vòng qua hắn muốn rời đi.
Nhưng còn chưa đi qua hắn, cánh tay liền bị kéo lại, sau đó trực tiếp ngã vào trong ngực hắn.
Cô giãy giụa, nhưng tay nam nhân từ phía sau vòng qua hông của cô, đưa cả người cô giam cầm trong lồng ngực, trên đỉnh đầu cô vang lên giọng nói trầm trầm: “Cho nên, em là đang cáu kỉnh với anh?”
Mặt cô vẻ đầy khó chịu: “Anh buông ra cho em!”
Mặc Thời Khiêm làm sao có thể buông cô ra, không nhanh không chậm ôm lấy cô ngồi xuống, đặt cô trên đùi của mình: “Nói rõ ràng! Rốt cuộc phát cáu vì cái gì?”
Cô phát cáu vì cái gì?
Mình đã làm gì chuyện trái lương tâm mà chính mình không rõ ràng sao?
Cô là một diễn viên cũng không có giống hắn diễn tự nhiên như vậy.
Trì Hoan ban đầu còn không có cảm giác mình tức giận, hoặc có lẽ là không có ý thức được mình đang tức giận.
Vào lúc này bỗng cảm giác mình giận đến chỉ kém không có đánh người, nhất là còn bị hắn ôm vào trong ngực như vậy, trừng hai mắt tức giận gầm nhẹ: “Anh buông lỏng ra cho em!”
Cánh tay của nam nhân vẫn không nhúc nhích.
Trì Hoan bị cái vẻ mặt tỉnh táo lạnh nhạt này quét một vòng giống như đang nhìn tiểu nữ nhân xù lông chọc cho điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195831/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.