🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Beta: Stuki^^

Dứt lời, Tô Nhã Băng rốt cuộc nhìn về phía Trì Hoan, đỏ mắt thấp giọng khóc sụt sùi: “Trì tiểu thư… Vô luận như thế nào, là chúng tôi làm thương tổn cô… Thật xin lỗi, tôi không biết cô cùng người vệ sĩ kia kết quả là chuyện gì xảy ra… Nhưng là Tây Cố mặc dù nói không yêu cô, nhưng anh ấy cũng đã nói, nếu quyết định cưới cô, sẽ trách nhiệm với cô.”

Trì Hoan lạnh lùng nhìn cô ta.

Nói tới nói lui, cũng là vì câu nói sau cùng.

Cô không thể không nói Tô Nhã Băng là cao thủ, khó trách năm đó khiêu khích cô, Thẩm Tiểu cũng là tình địch của cô ta, nhưng đến nay còn ngu như bò thay cô ta nói chuyện.

Cô ta là cao thủ xúi giục, không chỉ trích ngay mặt, hoặc là nói rõ, nhưng mỗi một chữ đều có hiệu quả dẫn dắt, hơn nữa còn rất văn vẻ.

Trì Hoan đang muốn mở miệng, Âu Thấm đã không nhanh không chậm hỏi lại:”Vậy… Tô tiểu thư, cô chuẩn bị ly dị sao?”

“Tôi lúc trước có lên tòa án ly hôn rồi, bây giờ bên trong đang xử lý… ” Tô Nhã Băng có chút bất đắc dĩ nói: “Nhưng tôi còn hy vọng có thể ly dị trong hòa bình, đem tổn thương ép lại nhỏ nhất…”

“Cô được lắm!”

Một âm thanh kích động đột nhiên vang lên cắt đứt lời cô ta đang nói. Ngay dưới sân khấu có người đột nhiên đứng lên: “Tô Nhã Băng, cô cái loại lang tâm cẩu phế, loại đàn bà không biết xấu hổ, nói dối không biết liêm sĩ, con của tôi chính là bị cô hại thành cái bộ dạng này!”

Trì Hoan sững sờ, tầm mắt mọi người nhìn sang.

Là một phu nhân đã có tuổi, đầu trắng một nửa, chừng sáu mươi bảy tuổi. Lúc này tâm tình kích động gần như không đứng nổi, nhưng bà ấy vẫn là tránh khỏi người bên cạnh có lòng tốt đỡ, bước đi có chút chật vật hướng phía trước lăn đài đi tới.

Trì Hoan nghe được ba chữ ‘ con của tôi’ liền biết là người nào, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Nhã Băng.

Tô Nhã Băng gương mặt đều trắng bệch, con ngươi mở rộng, rõ ràng đang khủng hoảng.

Cái chương trình này là ghi hình rồi phát sau, nhưng tự nhiên cũng có khán giả. Một lão thái thái đột nhiên làm khó dễ, ngoại trừ khán giả ngạc nhiên, nhân viên làm việc lại không có ngăn trở.

Nhìn lại Âu Thấm, cô ta thờ ơ, hiển nhiên là sáng tỏ trong lòng.

Lão thái thái chạy tới phía trước khán đài.

Không có ai cản bà ta, Tô Nhã Băng hiển nhiên rất sợ bà ta, hoảng đứng lên: “Mẹ, mẹ tại sao lại ở chỗ này…”

Ở nơi này, Âu Thấm là MC nổi danh, Trì Hoan cũng thật sớm đi diễn, các cô đều là đối với máy thu hình cùng khán đài quen thuộc vạn phần, nhưng Tô Nhã Băng không giống nhau, cô ta không có trải qua trường hợp này.

Cho dù hết sức trấn định, nhưng lúc nào cũng sẽ đối kháng khí thế hai nữ nhân bên cạnh, căn bản không rảnh đi chú ý người ở dưới đài.

Lão thái thái đi lên liền một bạt tai quăng tới, nước mắt của mình cũng rớt xuống:”Tô Nhã Băng, cô nói, Hạo nhi của tôi có lỗi với cô?”

“Mẹ, người bình tỉnh một chút… ” Tô Nhã Băng sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn là muốn đưa tay dìu bà, trấn an bà.

Tay một chút liền bị gạt xuống, lão thái thái tức giận vô cùng: “Đừng gọi tôi là mẹ! Hạo nhi nhà tôi móc tim móc phổi đối tốt với cô, cô chính là như vậy nói xấu nó?”

Trì Hoan nhíu lông mày, rất sợ huyết áp lão thái thái tăng cao, liền sẽ trực tiếp ngất xỉu ở chỗ này.

Tô Nhã Băng ánh mắt hồng hồng:”Mẹ, mẹ thiên con trai ruột của mẹ… Cũng không thể gây sự…”

“Cô còn nói láo!”

Lão thái thái lau nước mắt, bi phẫn tới cực điểm:”Tại nước Mỹ các người kết hôn vài năm… Nhà chúng tôi từ trên xuống dưới họ hàng bạn bè hàng xóm, ai cũng biết, Hạo nhi nhà chúng tôi rốt cuộc có hay không nhà đánh đập qua cô! Nó là có chứng nóng nảy buồn bã không sai, nhưng là vì cô nó một mực uống thuốc, khám bác sĩ tâm lý, mấy năm nay nếu là nó động tới cô một đầu ngón tay, bà lão này sẽ lập tức bị trời giáng ngũ lôi đánh chết không được tử tế!”

Tô Nhã Băng không dám nhìn bà:”Anh ta không có đánh con… Chẳng lẽ thương thế của con đều là chính con làm ra sao?”

“Không sai, sau khi về nước nó là mấy lần ra tay với cô!”

Anh mắt lão thái thái nhìn Tô Nhã Băng giống như là nhìn người có huyết hải thâm cừu: “Còn không phải là do cô muốn về nước, còn không phải là do cô một mực kích thích tâm tình của nó! Cô nếu như là đã gả cho Hạo nhi chúng tôi, tại sao còn muốn cả ngày nói với nó cô không quên được mối tình đầu?!”

Tô Nhã Băng không ngừng rơi lệ: “Con… Con không có…”

“Cô không có? Tại sao không có? Cô còn đổi thuốc bác sĩ tâm lý kê cho nó thành thuốc kháng u uất buồn bã! Nếu như không phải như vậy, nó làm sao tâm tình càng ngày càng mất khống chế, đến cuối cùng còn động thủ đánh cô!”

Lão thái thái từ trong túi lấy ra một cái chai thuốc, lại lấy mấy viên thuốc đi ra:” Hạo nhi nhà chúng tôi đối với cô thế nào, cô thế nào đối với nó… Tại sao có thể có người đàn bà lòng dạ rắn rết như vậy!”

Trì Hoan dần dần mím môi, ngay cả ánh mắt đều trợn lớn thêm không ít.

Những thứ này, ngay cả cô đều cảm thấy bất ngờ.

Âu Thấm cũng tương tự lộ ra chút vẻ mặt ngoài ý muốn.

Tô Nhã Băng gương mặt trong trẻo đều cứng lại, không ngừng lắc đầu, không ngừng rơi nước mắt:”Mẹ… con biết mẹ không thích con, con cũng biết con có lỗi với các người… Nhưng là người không thể đem nước bẩn giội trên người của con.”

“Hạo nhi mấy năm này bệnh tình vẫn luôn rất ổn định, nếu như không phải là cô có dị tâm từ trong cản trở, chẳng lẽ là người làm mẹ như tôi làm sao?”

Hiện trường náo nhiệt như vậy, Trì Hoan lại lần nữa nhìn về phía của Mặc Thời Khiêm. Lại thấy một tên đàn em, bộ dáng còn trẻ tuổi đang thấp giọng nói với hắn gì đó.

“Ngũ ca, Mạc Tây Cố nhất định xông vào… Em cảm thấy chúng ta không chịu được tới khi chương trình xong đâu.”

Nam nhân xì cười, thản nhiên nói: ” Ngăn một người cũng ngăn không được, nuôi các người làm gì.”

“…”

Đàn em rất ủy khuất,:”Ngũ ca, Mạc Tây Cố tại Lan thành nói thế nào đều là nhân vật có mặt mũi, anh ta đã kinh động đến cảnh sát.”

Mặc Thì Khiêm thấp mắt liếc nhìn vuốt vuốt đồng hồ trên tay, thản nhiên nói:”Được rồi, anh ta muốn vào tới thì cho anh ta đi vào. Tôi cũng không nghĩ các cậu thật có thể đem anh ta ngăn cản ở bên ngoài.”

“….”

Tiết mục đã bị cắt đứt không có cách nào tiếp tục ghi âm, nhưng là hai bên nhiếp ảnh gia lại không có ngừng chụp hình.

Tô Nhã Băng như thế nào có thể nói nữa, cũng chống đỡ không được chất vấn cuồng loạn của lão thái thái, không ngừng lui về phía sau. Trì Hoan chú ý tới cô ta vài lần nhìn về phía phía sau khán đài, nhưng từ đầu đến cuối không có người đi ra tiếp viện cô ta.

Cuối cùng, cô ta sắc mặt trắng bệch, trực tiếp muốn che mặt rời đi, nhưng lão thái thái gắt gao nắm lấy tay cô ta.

Một âm thanh âm cực kỳ lạnh lùng vang lên:”Đủ rồi.”

Nam nhân tuấn mỹ xuất hiện, lững thững đi tới, gương mặt căng thẳng đến mức tận cùng, bộ dáng âm trầm giống như là tiết trời âm u.

Tô Nhã Băng nhìn anh ta, luống cuống, hoảng sợ, tất cả tâm tình toàn bộ biến thành nước mắt, mơ hồ rơi thành dòng.

Lần này, chính xác là nước mắt thật.

Mạc Tây Cố ánh mắt lạnh vô cùng quét mắt nhìn Âu Thấm: “Âu Thấm, chương trình của cô thật là càng làm càng lớn rồi!” Dứt lời, môi mỏng khẽ nhếch, lạnh nhạt phân phó:”Dọn hiện trường.”

Anh ta mang theo người tới, đều là vệ sĩ áo đen, lập tức đứng dậy giải tán khán giả. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.