Khoảng cách có chút gần, hô hấp của anh phả lên da thịt cô ngưa ngứa, Trì Hoan theo bản năng muốn lui về sau lại phát hiện cằm bị tay anh giữ không có cách nào nhúc nhích.
“Đừng động!”
Mặc Thời Khiêm đặt hộp khăn giấy giữa hai người, một tay nâng cằm Trì Hoan, tay kia tỉ mỉ giúp cô lau mặt. Trì Hoan ngồi im không động, mặc cho anh lau. Trong xe Pagani xa hoa đắt tiền, khăn giấy tự nhiên cũng là loại hảo hạng, vừa mềm vừa thơm, thực ra có thơm hay không cô cũng không ngửi thấy vì khứu giác giờ phút này bị bao trùm bởi hương vị của người đàn ông trước mặt. Không biết là mùi sữa tắm, dầu gội hay kem cạo râu. Đơn thuần là mùi của anh, nhẹ nhàng, khoan khoái rất dễ chịu.
Dùng khăn giấy lau khó có thể sạch được, Mặc Thời Khiêm cau mày hỏi “Có khăn ướt không?”
Trì Hoan mở túi lật tìm lấy khăn ướt đưa cho anh, Mặc Thời Khiêm lại lau thêm hai lần nữa, lau tới khi cả gương mặt cô trắng nõn trở lại, trừ vết thương trên trán thì không còn chút lấm lem. Đem chỗ khăn bẩn vứt đi, lúc này anh mới nhìn cô trầm giọng chất vấn:“Đại tiểu thư của tôi, cô hiện tại có thể cho tôi biết lí do tại sao cô ngây ngốc đứng đó để mặc fan làm bị thương?”
Bên cạnh bảo vệ cho cô vài năm, anh thực ra hiểu được cô vài phần, vì vậy lúc ấy anh không nói gì, trực tiếp ôm cô rời đi. Trì Hoan nhìn có vẻ hào phóng kiêu ngạo, nhiều lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195728/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.